HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 263

“Có chuyện gì con cứ nói thẳng ra.”

Cái vẻ hiền từ và thân thiết của ông làm cho Lâm Tinh bớt căng thẳng, cuối
cùng cô nói: “Bố, con quen một người. Anh ta biết chuyện của Aly và cô
Hân, nhưng trưa nay anh ta bị người khác giết.”

Một chuyện nghiêm trọng xảy ra cách đây mấy tiếng đồng hồ. Lâm Tinh
nhận ra vẻ sợ hãi trên khuôn mặt ông Thiên: “Bị giết à?” Ông hỏi ngay:
“Con quen người ấy như thế nào?”

“Là bạn trước kia của con.”

“Ờ, làm sao con biết anh ta bị giết? Phải chăng chiều nay Sở Công an tìm
con?”

“Không ạ, lúc anh ấy bị giết con đang ở đấy, tận mắt trông thấy người ta
bắn chết.”

Lâm Tinh rưng rưng nước mắt. Đầu óc cô không sao xóa sạch hình ảnh
Văn Khánh kêu to trước khi chết. Cả tiếng súng, một loạt cảnh tượng khi
súng nổ cứ hiện lên trong đầu, làm cho cảm giác, nhận thức của cô trở nên
tê dại. Thậm chí cô không phân biệt nổi vẻ mặt kinh ngạc hay phản ứng sợ
hãi của bố chồng.

“Con, tại sao con ở đấy?”

Lâm Tinh lau nước mắt, cô cố trấn tĩnh, để mình thoát khỏi tiếng súng. Cô
nói: “Con đến tìm anh ấy, muốn hỏi cô Aly và cô Hân đã xảy ra chuyện gì.
Anh ta bảo anh ta biết rõ.”

Ánh mắt ông Thiên đờ đẫn nhìn cô, giọng nói cùng đờ đẫn: “Anh ta có nói
với con không, nói với con những gì?”

Lâm Tinh cúi đầu thở dài, dùng một lúc rồi mới trả lời: “Anh ta bảo, bố cho
tiền cô Aly và cô Hân. Bố sợ chúng làm hại thanh danh của bố.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.