HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 338

trai, được chứ? Không trẻ con như anh Hiểu đâu, cũng không nghiêm túc
đạo mạo đâu. Đằng ấy không thể tin đàn ông có tiền, mà họ cũng không
mong đằng ấy tin. Với lại, anh Hiểu đằng ấy tin đấy, cuối cùng cũng vứt bỏ
đằng ấy.”

Những điều Aly nói về Ngô Hiểu, cô có thể nghĩ là thật, nhưng cô ta nói
đến kiếm tiền, Lâm Tinh cũng động lòng, nửa đùa nửa thật, hỏi:

“Đằng ấy giới thiệu bạn trai cho tớ. Nếu anh ta cho tiền chữa bệnh, tớ sẽ
sống với anh ta, thế nào?”

“Thế nào là thế nào? Thế nào cũng được chứ, để rồi xem hai người.”

Lâm Tinh hỏi rồi hối hận. Cô nghĩ, tại sao lại hỏi chuyện ấy, chỉ vớ vẩn!
Người ta cho tiền, liệu có thể nhiệt tình cứu trợ tuổi trẻ nghèo khó không!”

Aly thấy ẩn ý của Lâm Tinh, nói: “Đằng ấy gì cũng không muốn làm lại đòi
kiếm tiền. Vậy đến ngồi ở một hộp đêm nào đấy, chỉ cần nói trước với chủ
không ra tiếp khách cũng được. Ngồi quầy tuy ít tiền, nhưng đơn giản,
uống rượu, tán chuyện với khách. Khách cho ít tiền, vui vẻ thì ba trăm, năm
trăm, không vui thì một xu cũng không cho, loại người nào cũng có. Phải
rồi, bệnh của đằng ấy không uống được rượu nhỉ? Nếu đằng ấy muốn, tớ sẽ
nói khó với một người quen, xem họ có đồng ý không. Tiền của chủ phải
dựa vào những cô ngồi quầy uống từng ly từng ly. Đằng ấy không uống
được rượu cũng khó đấy.”

Lâm Tinh nghĩ, mình làm thế nào để làm được việc ấy? Nhưng lại nghĩ,
bây giờ biết làm gì? Cô phải sống. Aly cúi đầu tỏ vẻ do dự, nói: “Thế cũng
được đấy, tối nay đằng ấy cùng tớ đến hộp đêm ‘Kinh đô Cuồng Hoan’. Tớ
giới thiệu đằng ấy làm quen với bạn tớ. Tức là cái anh vừa nãy đi xe Lexus,
anh ấy thoáng lắm. Đằng ấy tiếp chuyện. Chuyện xong sẽ cho năm ngàn
đồng, chỉ là chuyện vặt đối với anh ấy.”

Lâm Tinh suy nghĩ hồi lâu, rồi gật đầu thăm dò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.