HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 202

Carol ngẩng đầu lên. Cô nói, giọng cô trầm và chậm rãi.

- Để được cứu rỗi linh hồn, cô nói - Tôi xin thề, là tôi không làm gì hại

bà ấy.

Poirot tựa lưng vào ghế.

- Thế thì, - ông nói, - chuyện có thế thôi.

Im lặng một lúc. Poirot mải mê suy nghĩ, tay vân vê bộ ria mép. Rồi

ông nói:

- Chính xác ra thì kế hoạch của hai anh em cô là gì?

- Kế hoạch?

- Đúng vậy, cô và anh cô phải có một kế hoạch gì chứ.

Trong suy nghĩ của mình, ông đã kịp hình dung ra câu trả lời. Một,

hai, ba.

- Chúng tôi chẳng có kế hoạch nào cả, cuối cùng Carol nói. - Chúng

tôi chưa bao giờ làm chuyện đó.

Hercule Poirot đứng dậy.

- Thế thôi, thưa cô. Cô làm ơn mời hộ anh trai của mình tới đây nhé.

Carol đứng dậy. Cô đứng lưỡng lự một lúc.

- Ông Poirot. Ông có ... ông có tin tôi không?

- Thế tôi vừa nói là tôi không tin cô sao ? - Poirot hỏi lại.

- Không, nhưng ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.