HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 201

- Jinny?

- Em gái tôi. Ông chưa gặp nó đâu. Nó đang ... ừ ... không được khỏe.

Chính mẹ đã làm cho nó tồi tệ như vậy. Nhưng bà ta làm ra vẻ không nhận
thấy điều đó. Chúng tôi, tôi và Raymond sợ rằng Jinny sẽ phát điên, điên
thật sự! Chúng tôi thấy Nadine cũng nghĩ như vậy? Và chúng tôi càng sợ
hơn nữa bởi vì Nadine biết cách chăm sóc ngưòi bệnh và những chuyện
tương tự.

- Thế nào, sao cơ?

- Buổi tối ở Jerusalem, mọi việc cứ sôi sục lên! Ray rất cáu kỉnh. Anh

ấy và tôi đã bị trói chặt và dường như ... ôi, thực sự thì, mọi việc gần như là
đúng khi chúng tôi lên kế hoạch như vậy! Mẹ tôi... bà ấy bị điên. Tôi không
biết ông cho thế là gì, nhưng mọi việc diễn ra có vẽ hoàn toàn đúng ... gần
như là cao thượng khi phải giết một người!

Poirot từ từ gật đầu.

- Đúng, đối với nhiều người chuyện đó có vẻ là như vậy, tôi hiểu.

Chuyện này đã từng có trong lịch sử.

- Đó là những gì mà tôi và Ray cảm nhận ... đêm đó ...- Cô đập tay

xuống bàn. - Nhưng thực ra chúng tôi đã không tiến hành. Tất nhiên là
chúng tôi không làm chuyện đó! Khi trời sáng, thì mọi việc mà chúng tôi
bàn tính đã trở nên lố bịch, thậm chí là thái quá. Ồ, vâng, độc ác nữa! Sự
thật, sự thật thì, thưa ông Poirot, mẹ tôi đã chết là vì bệnh tim. Ray và tôi
chẳng làm gì cả.

Poirot nói:

- Cô có thề không, để được cứu rỗi linh hồn khi chết đi, rằng bà

Boynton chết không phải là do cô và anh trai đã làm điều gì chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.