HENRY FORD CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP CỦA TÔI - Trang 303

Nếu John Burroughs kể về ai nhiều hơn những người khác thì

đó chính là Emerson

(4)

. Ông không chỉ coi Emerson như một học giả

vĩ đại mà còn như một vị thần. Ông đã dạy tôi biết tới Emerson. Tư
tưởng ông tràn ngập bóng dáng của Emerson đến mức có lúc ông
suy nghĩ như Emerson và thậm chí là rơi vào cách thức biểu lộ tình
cảm của Emerson. Nhưng sau đó, ông đã tìm ra con đường của riêng
mình – con đường tốt hơn dành cho ông.

Sự qua đời của John Burroughs không phải là nỗi buồn. Khi lúa

mì đã chín và chuyển sang màu nâu dưới ánh mặt trời của mùa thu
hoạch, và những người dân đi gặt đang bận rộn buộc chúng thành
từng bó, thì chẳng ai hơi đâu thương tiếc cho lúa mì cả. Lúa mì đã
chín và đã đến vụ gặt, John Burroughs cũng vậy. Với ông, mọi thứ
đã chín muồi và đến lúc cần thu hoạch chứ không phải suy tàn.
Ông đã làm việc gần như cho tới ngày cuối của cuộc đời mình.
Những kế hoạch của ông vẫn được tiếp tục ngay cả sau khi ông qua
đời. Người ta chôn ông giữa những khung cảnh mà ông yêu quý, và
đó là sinh nhật lần thứ 84 của ông. Những khung cảnh đó sẽ được
gìn giữ, bảo tồn vì tình yêu của ông với chúng.

Tôi, John Burroughs, Edison, và Harvey S. Firestone đã có một

vài chuyến đi lang thang cùng với nhau. Chúng tôi đi trên những
chiếc xe tải lớn và ngủ trong lều. Một lần, chúng tôi đi lang thang
như dân du mục qua Adirondack và rồi qua cả Alleghenies, hướng
về phía nam. Những chuyến đi ấy rất vui vẻ, ngoại trừ việc chúng
bắt đầu thu hút quá nhiều sự chú ý.

*

Bây giờ, tôi phản đối chiến tranh quyết liệt hơn bất cứ lần

phản đối nào của tôi trước đây, và tôi nghĩ là mọi người trên thế
giới đều biết, thậm chí ngay cả khi các chính trị gia, không biết
rằng chiến tranh chẳng bao giờ giải quyết được vấn đề gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.