HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 117

- Nè, nè cái tên kia...- Như Nguyệt tức giận gọi với theo.

Nhưng Viễn Hinh vẫn cứ cất bước rời đi.

Như Nguyệt tức giận, cô cung chặt hai tay của mình, ghiến răng ghiến

lợi nhả ra từng tiếng một:

- Này...cái ...tên ...quần...lót ... rùa kia.

Mặt Viễn Hinh nhất thời đen thui, chân dừng lại, cả người cứng ngắt,

nhanh chóng quay phắt một trăm tám mươi độ về phía sau, đối diện với
người vừa nói ra cái tên cấm kỵ trong cuộc đời mình.

Như Nguyệt cảm thấy rét lạnh, không hiểu tại sao lại nhất thời kích

động để mà nói ra cái tên này. Nhìn xem vẻ mặt đằng đằng sát khí của cái
tên Quần Lót Rùa kia cũng đủ hiểu là số của cô thật thảm thương rồi. Tốt
nhất là ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.

Thế nhưng...

Chân Như Nguyệt lại không chịu nghe lời cô mà chạy đi.

Viễn Hinh chỉ mấy bước đã đứng trước mặt cô, cậu cao hơn cô cả một

cái đầu.

- Chúng ta đã từng quen nhau - Giọng Viễn Hinh giống như lời của chúa

từ trên cao phán xuống khiến Như Nguyệt bủn rủn cả tay chân.

Cô vội vàng cúi mặt nhìn xuống sau đó lắc đầu lia lịa:

- Không quen.

- Ngẩng mặt lên - Viễn Hinh trầm giọng ra lệnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.