HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 155

Như Nguyệt liếc nhìn Viễn Hinh một cái rồi mới bước đến gần. Cô vừa

bước đến thì Viễn Hinh đã giơ hai tay véo hai má cô ra hai bên thật lớn
khiến miệng cô bành rộng ra, ánh mắt Viễn hinh nhìn vẻ mặt cô lúc này
cười thích thú nói:

- Phải cười như thế này nè.

Bị véo đau, Như Nguyệt vùng vẫy khổ sở nhưng không thể thoát được

bàn tay cứng như càng cua của Viễn Hinh. Cô tức giận đang muốn giơ chân
đạp cho tên này một cái thì Đăng khôi bỗng nhiên lên tiếng nói:

- Được rồi, tha cho bạn ấy đi. Để bạn ấy tiếp tục nướng thịt cho tụi mình

ăn. Không thịt lại khét bây giờ, lãng phí lắm.

Viễn Hinh nghe vậy thì gật đầu thả tay buông má như nguyệt ra nói:

- Cũng đúng, lãng phí thức ăn là một cái tội.

Như Nguyệt đưa hai tay xoa xoa má mình, cái tên khốn này véo đau đến

mức nước mắt cô chút xíu nữa là chảy xuống rồi. Cô đưa mắt nhìn Đăng
Khôi một cái cảm ơn, thế nhưng Đăng khôi lại ra dấu rằng cô nợ cậu một
món nợ. Như Nguyệt bặm môi tức tối quay đi, sao cô lại quên chuyện hắn
là bạn của tên khốn Quần Lót Rùa kia chứ. Chỉ có cầm thú mới chơi với
nhau mà thôi.

Như Nguyệt vừa lẩm bẩm nguyền rủa hai cái tên này, à không một lũ

cầm thú này, vừa nướng tiếp số thịt được giao. Cô chẳng buồn để ý đến sự
cười nhạo sau lung của bọn cầm thú kia nữa, chỉ mong mau chóng nướng
xong chỗ thịt này để về nhà mà thôi.

- Bùm...

Âm thanh vang lên ở sau lưng khiến Như Nguyệt giật cả mình. Cô giật

mình quay lung lại nhìn về phía sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.