HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 217

ngẫm nghĩ nhìn cách ăn bận sang trọng toát lên vẻ đẹp đầy thu hút, Như
Nguyệt cho rằng chị gái xinh đẹp này rất có mắt thời trang, cô nhân tiện
nhờ chị tư vấn ình luôn. Như Nguyệt hào hứng đi đến mân mê chiếc váy
trong tay mình cười hỏi:

- Chị thấy bộ váy này có đẹp không? Em định mua nó.

Mấy cô nhân viên nghe cô nói vậy thì đưa mắt nhìn nhau, sau đó một cô

tiến lên cười rất nhẹ nhàng nói với Như Nguyệt:

- Em thật là có mắt nhìn, đây là bột váy mới nhập của cửa hàng chị,

nhưng rất tiếc nó là bộ duy nhất. Và chị đây đã chọn mua trước em rồi.

Như Nguyệt nhìn theo hướng tay chỉ của nhân viên, mới biết hóa ra chị

gái xinh đẹp này đã chọn trước cô rồi. Xem như cô cũng có mắt nhìn đồ
lắm chứ.

- Nếu em thích thì cứ lấy đi - Chị gái xinh đẹp lên tiếng cắt ngang lời

của cô nhân viên, khiến cô ta há miệng tròn mắt nhìn rồi lên tiếng.

- Nhưng bộ váy náy rất...

- Cám ơn chị đã nhường cho em, chị thật là tốt bụng - Như Nguyệt

không buồn để ý đến lời cô nhân viên đó nói, rõ ràng trong lời cô ta nói có
ý khinh khi cô không mua nổi bộ váy này mà . Thật đúng là khinh người
quá đáng mà, ba cô dù gì cũng là một ông chủ chứ đâu ít gì. Chẳng qua mẹ
cô thích sống ở nông thôn hơn, ba vì thương mẹ mới cùng mẹ ở đó, mỗi
ngày lỗi 1 tiếng đến công ty rồi lại 1 tiếng về nhà. Cô cũng không thích se
sua ăn diện chứ không đến mức không có tiền mua hàng hiệu mặc. Vài triệu
bạc đối với cô chẳng thành vấn đề.

Như Nguyệt tươi cười nói với chị gái xinh đẹp, nhưng ánh mắt hơi liếc

xéo cô nhân viên một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.