HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 242

trong góc mà mắng, cô vẫn nhớ Viễn Hinh thoải mái vung tiền mua sắm
quần áo cả trăm triệu không chút chớp mắt. Cô cảm thấy buồn thay cho ba
mẹ Viễn Hinh, nên đưa mắt nhìn họ, nào ngờ lại bị mẹ của Viễn Hinh bắt
gặp.

Thấy bác gái cười với mình, Như Nguyệt bèn cười đáp lại nhưng trong

bụng khóc ròng rã. Theo phép lịch sự, cô phải đến chào hỏi và cám ơn, nên
Như Nguyệt đành truyền cái dĩa trên tay mình sang cho Như Ngọc, sau đó
bước về phía ba mẹ Viễn Hinh.

- Con chào cô chú - Như Nguyệt tỏ ra lễ phép gật đầu nhìn hai người có

sức hút trước mặt mình - Cô chú cũng dự tiệc ạ.

- Ừ, cô chú là bạn thân của ba mẹ Diệp Hân, nên xem Diệp Hân như con

gái từ nhỏ. Sinh nhật của Diệp Hân tất nhiên phải đến rồi - Hiểu Đồng nhẹ
nhàng cười đáp lại cô.

- Ba mẹ đến rồi sao? Cô chú và mọi người đang chờ ba mẹ ở nhà trên.

Ba mẹ lên trên đi, ở dưới này ồn lắm - Viễn Hinh từ đâu xuất hiện cắt ngang
cuộc trò chuyện của bọn họ. Nhưng lần này, Như Nguyệt lại chẳng ghét mà
còn mừng thầm như vừa được giải thoát khỏi tù.

- Vậy ba mẹ lên trên gặp cô chú, tụi con cứ ở dưới này chơi vui vẻ đi -

Vĩnh phong gật đầu rồi nắm tay cùng vợ định bước lên trên lầu thì Hiểu
Đồng quay đầu nói:

- Cô cứ tưởng hôm nay cháu sẽ mặc váy cơ đấy.

Một câu khiến Như Nguyệt chết sững, cô chỉ biết cười trừ nhìn ba mẹ

Viễn Hinh rồi đi. Hối hận lần thứ 2 vì đã không mặc bộ váy kia.

Viễn Hinh đợi ba mẹ đi xa rồi mới liếc nhìn Như Nguyệt , để đở quê,

Như Nguyệt đành cười ngốc với Viễn Hinh. Cô giả lả tìm chủ đề khác để
nói, bèn chĩa tay vào tay Viễn hinh gọi nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.