HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 89

Chương năm

VÌ DANH DỰ PHẢI BÁN MÌNH- CUỘC CHẠY TRỐN

BẤT ĐẮC DĨ- NGƯỜI BẠN TÌNH CỜ- TIỀN VỆ TRÁI XUẤT

SẮC KHÔNG CÓ MẶT- HOAN HÔ PA-ÔN-CA

1

Sau khi chào hỏi ngắn ngủi hai đứa nhìn nhau bằng ánh mắt dò xét. Pa-

ra-gôn tò mò nhìn Cơ-rô-lê-vích. Cơ-rô-lê-vích nhìn pa-ra-gôn với sự khinh
khỉnh trong đôi mắt đẹp của nó.Sau hồi yên lặng, Cơ-rô-lê-vích lên tiếng
trước.

- Nóng bức thật. Đi ăn kem với tớ đi?
Pa-ra-gôn đồng ý. Nó đang rối trí nên không suy nghĩ mình đang làm

gì.Hai đứa đi ra sau nhà bách hóa. Ở đó dưới những chiếc ô lớn có kê ít bàn
ghế và quầy bán kem. Hai đứa ngồi xuống ghế.Cơ-rô-lê-vích với vẻ phớt
đời gọi hai cốc kem sô-cô-la.

- Cậu biết gì chưa? - Nó hỏi. - Pu-khan-xki đã chạy sang với bọn tớ.
- Các cậu mua chuộc nó.
- Không. Tự nó đến.
- Ừ , cái thằng nhãi đốn mạt.
- Nhưng nó đá cũng được.
Pa-ra-gôn nhún vai, ra hiệu việc đó không liên quan gìn đến cậu. Cơ-rô-

lê-vích chớp chớp đôi mắt đen.

- Chúng tớ sẽ có một đội mạnh.
- Rồi sẽ biết.
- Cậu không tin?
- Các cậu cứ thi đấu rồi khắc biết.- Ma-nhút nhắc lại.
Câu chuyện rời rạc vì hai đứa không tin tưởng nhau. Chúng ở hai nhóm

kình địch là “chim câu” và “chim trĩ”. Cơ-rô-lê-vích trả tiền kem. Nó moi
tiền trong túi quần ra như người ta lấy giấy lộn.

- Sao cậu có lắm tiền thế? – Ma-nhút hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.