HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 87

- Chú thấy thế nào, Pa-ra-gôn? Pô-lô-nha lại bị “ phơi áo”.- Ông thợ cắt

tóc lên tiếng trước.

- Khi nào?- Cậu bé ngạc nhiên.
- Ồ, chú không theo dõi cuộc sống thể thao rồi. Hôm nay chứ đâu. Chú

thử nghĩ xem còn mặt mũi nào nữa không? Hôm nay họ đấu giao hữu với
đội Gôp-lan-na và thua. Hừ, tớ không hiểu sao nữa.

- Lại trọng tài làm hỏng?- Cậu bé rụt rè.
- Đâu mà! Tớ nói với cậu: đến lúc “ xuống chó” rồi. Nếu mà cứ thế này

thì phát điên lên mất.

Nhìn khuôn mặt buồn rầu của ông thợ. Pa-ra-gôn hiểu rằng cậu sẽ chẳng

nhờ cậy ông được. Trong lúc này không thể mơ ước về món tiền vay.
Nhưng cậu bé vẫn đánh liều.

- Ông chủ à.- Cậu bé thì thầm.- Cháu có việc nhỏ nhờ đến ông.
- Cài gì vậy?- Ông Sô-ren-ca không vừa lòng nhìn cậu bé.
- Cháu cần ít tiền… không nhiều, khỏang mười đồng.
Đôi mắt xanh bé nhỏ của ông thợ cắt tóc càng bé hơn.
- Chú loạn óc rồi à?- Ông thợ kêu thất thanh.- Hôm nay tớ lấy đâu ra

mười đồng?

- Cháu sẽ hòan lại dau vài ngày, khi tình hình khá lên, ông chủ ạ.
- Chú vào mở két mà xem.- Ông thợ chỉ vào ngăn bàn.- Đây xem xem,

tòan là giấy lộn. Thật là bệnh tật. Tớ đang muốn vào bách thú cắt lông cho
khỉ đây.

Người khác đang đợi đến lượt nhìn ông thợ với con mắt ghê tởm. Ông

này thấy phản ứng của khách, liền nắm tay đứa bé dẫn ra cửa.

- Lúc khác chú đến. Bây giờ tớ bận.
Nước mắt vòng quanh cậu bé bước ra, cố nén chặt trong lòng nỗi tủi cực.
“ Làm sao bây giờ?” – Cậu bé thất vọng. Cậu nhớ lại lời Ma-da-rô: “Có

thể với số tiền này cũng giống như với quả bóng…”. Sau đó vang trong tai
cậu lời nói của chính mình: “Cậu nghi tớ? Được rồi, hôm nay cậu sẽ được
số tiến đó…” “ Đúng vậy, Ma-da-rô ngày hôm nay phải nhận được số tiền
đó. Nhưng lây đâu ra?”. Cậu bước đi không phương hướng, chìm trong suy
nghĩ, chán nản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.