HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 116

- Được rồi, - Chị công an ngắt lời cậu. – Thế ai có thể đảm bảo cho chú?

Ma-nhút lắc đầu, không hiểu câu hỏi. Nhưng ngay đó nó nhớ lại việc anh
cảnh sát khu vực bắt gia đình Skum-ba, Cơ-rô-lê-vích lên nhận chúng ở
đồn về. Cậu bé cười rụt rè rồi nói không tính tóan:

- À, mà… anh Xtê-pa-nếch.
Do đâu nảy ra trong đầu cậu bé cái họ này, cậu cũng không hiểu nữa.
- Anh Xtê-pa-nếch?... – Chị công an nhíu lông mày. – Anh ấy là ai vậy?
- Chị không biết ư? Đấy là cầu thủ khá nhất “ Pô-lô-nha”. – Cậu bé ngạc

nhiên nói.

Lời giải thích không làm vừa lòng chị công an. Ma-nhút bị hỏi tiếp:
- Đấy là anh của chú?
- Không, thưa chị. Đấy là huấn luyện viên của đội chúng em.
- Đội gì?
- Đội bóng đá. Đội “ Nữ thần cá”. Đội mà hôm qua thắng ở cuộc thi. –

Cậu bé nói thêm vẻ tự hào. Cậu nghĩ : “ Khó nói chuyện với bà này quá. Bà
ta chẳng biết tý gì về bóng đá. Làm sao lại có thể không biết đến anh Xtê-
pa-nếch?”

- Từ từ, từ từ nào… - Chị công an lúng túng cười. – Vậy nghĩa là anh

Xtê-pa-nếch là huấn luyện viên của các chú.

- Một cách “ hợp pháp”, thưa chị.
- Đấy là nghề nghiệp của anh ấy?
- Không. ANh ấy là thợ cơ khí ở nhà máy mang tên anh hùng Cáp-xắc.
- À ra vậy! – Sự lúng túng biến mất trên khuôn mặt trái xoan của chị

công an. Chị nhấc ống nghe máy điện thoại, quay số.

Bây giờ, Ma-nhút mới nghĩ đến tình thế mà cậu sẽ gặp. Chị công an sẽ

gọi điện về nhà máy. Chị ấy sẽ nói chuyện với anh Xtê-pa-nếch. Anh ấy sẽ
biết tiền vệ cánh của “ Nữ thần cá” đã phản bội lại đội mình, bây giờ lại
dính lúi đến việc ăn trộm thuyền. Anh Xtê-pa-nếch có thể nói rằng anh
không có quan hệ gì với cậu. Quyền gì mà cậu lại gọi anh đến? Tại sao cậu
lại để anh Xtê-pa-nếch nổi tiếng dính vào việc này?

2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.