HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 117

- Chú đã làm đắng cốc bia thì bây giờ chú phải tự mình uống hết. –

Huấn luyện viên nói.

Từ lúc rời đồn công an Ma-nhút rất sợ những lời ta thán. Nhưng huấn

luyện viên như quên hết mọi chuyện. Anh không hề nói một lời về việc Pa-
ra-gôn bỏ trốn. Anh cho đứa trẻ ngồi lên chiếc “ Ja-va” rồi chở nó đến quán
ăn gần nhất.

- Chắc là chú đói. – Anh nói. – Chúng ta sẽ ăn chút gì đó. Sau đó về chỗ

anh.

Mãi sau khi cả hai đã ngồi xuống cạnh bàn, anh chợt buông thõng:
- Và rồi tất cả các trò ấy để làm gì?
Ma-nhút dán mắt vào đôi tay bẩn, đôi giày bát kết rách, đôi gấu quần

nhung tả tơi. Cậu không thể giấu được nỗi lo âu. Lúc lúc cậu bé lại động
vào cái gì đó, dịch chuyển cái gì đó, mà cũng không biết là cái gì. Cậu bực
bội với mình đã không cư xử được bình thường. Câu hỏi của anh Xtê-pa-
nếch không được trả lời.

- Đừng buồn nữa, anh đã biết tất cả rồi. – Cậu bé nghe thấy lời anh Xtê-

pa-nếch. – Các bạn chú đã kể cho anh biết. Anh cùng các bạn đã đến chỗ cô
chú. – Huấn luyện viên nắm lấy tay cậu bé lắc lắc. – Sao khi đó chú không
đến chỗ anh? Anh có thể giúp chú cơ mà.

Pa-ra-gôn thấy như tất cả xung quanh cậu đều sáng lên. Quả tạ lâu nay

đè trũi vai cậu đã biến mất. Cậu bé lấy tay quệt trán, mắt chớp lia lịa. Cậu
thì thào:

- Em ngượng. Mà chuyện đó cũng không phải là đơn giản…
- Lúc đó cần phải đến chỗ anh. Anh có thể cho chú mượn số tiền đó. Đâu

phải là lỗi của chú khi bà cô lấy tiền. Cô cũng không có lỗi vì nghĩ là tiền
của chú. – Anh Xtê-pa-nếch nói giọng nhè nhẹ. Còn Ma-nhút thoáng nghĩ:
“ Ầy, nhưng mà mình ngu quá, mình ngốc thật!”

Anh Xtê-pa-nếch nói tiếp:
- Chú đã để đắng cốc bia thì bây giờ tự chú phải uống hết…
- Rõ ràng rồi. – Cậu bé nói thầm, tay vo viên tờ giấy để lau miệng.
- Chú sẽ phải đến “ Cơn lốc” trả lại tiền, đòi tờ giấy chú đã ký!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.