HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 134

- Ngồi xuống và cọ gỉ ở phía bên kia chiếc đệm này. Bằng cách đó cậu sẽ

góp phần vào việc cải tiến kỹ thuật. – Ma-nhút đùa.

Ta-đếch ngại ngùng đụng tay vào chiếc đệm lò xo cũ. Thấy như vậy sẽ

dễ dàng tâm sự với Ma-nhút hơnn, nó liền bắt tay vào việc.

- Ở chỗ các cậu thế nào? – Ma-nhút gợi chuyện.
- Ê ê ê …- Ta-đếch thở dài. – Tốt hơn kà không nên nói về chuyện đó.
- Câụ lại không vừa ý rồi hả?
- Đấy không phải là câu lạc bộ. Đấy là lũ ô hợp.
- Vậy cơ à?
- Giá cậu biết. Tớ là vận động viên chân chính. Tớ không thể ở đó được

nữa. Tớ muốn gặp cậu nói chuyện. Tớ biết cậu là người đáng tin cẩn,
không như Ma-da-rô lúc nào cũng lên mặt. Này, tớ muốn trở về với các
cậu.

- Hô! Hô…- Ma-nhút cười lớn.
- Đừng đùa nữa. Tớ nói với cậu nghiêm chỉnh mà cậu lại cứ giễu tớ.
- Đôi khi cũng xảy ra một cách “ hợp pháp” như vậy. – Ma-nhút công

nhận.

- Ở chỗ chúng mình tuy có thế này, thế khác,nhưng ít ra cả đội hình còn

thống nhất, thỏai mái. Còn đằng kia… Cậu thử tưởng tượng xem. Hôm nay
Lô-bô-đô-viưch bạt tau tớ trong lúc tập.

- Hô! Hô! .- Ma-nhút lại cười lơn. - Ở đằng ấy có những biện pháp giáo

dục tốt đấy chứ. Thế cậu?

- Tớ nhặt quần áo bỏ đi. Cơ-rô-lê-vích nói với theo tớ: “ Cút đi! Đồ “

Chim câu” hôi hám. Không có mày chúng tao cũng vẫn thắng! “ Tớ nói
thật với cậu: cả “ Cơn lốc” không hợp với tớ. Còn lão chủ, người anh em
ạ…

- Lão chủ nào?
- Nào ư? Cái lão béo thường cho đội tiền … Cậu không biết lão à? Lão

cũng ghê gớm lắm. Sau trận với “ Thủ đô” , lão đem tất cả đên hiệu ăn, bắt
uống rượu.

- Hắn chăm sóc chân thành. – Pa-ra-gôn nhạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.