HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 4

mọi ngày khác, cậu bé chẳng bao giờ đắn đo, suy nghĩ gì về chúng.

Cậu bé cũng chẳng suy nghĩ tại sao những bậc thang lại rung bần bật

dưới chân mình. Đây là cái cầu thang kỳ lạ: Những mảng gỗ được ghép với
nhau thành bậc. Một thanh sắt cong queo là tay vịn. Đi từ tầng bốn xuống
cần phải có hiểu biết về nhào lộn hay thể dục dụng cụ. Nhưng Ma-nhút đi
xuống rất nhẹ nhàng, thỏai mái như đi trên cầu thang bê tông mới.

Cái cầu thang kỳ lạ này cũng được treo trong ngôi nhà còn kỳ lại hơn

nữa. Ngôi nhà bị bom phá đổ một nửa; bây giờ đứng đó như một mảng tổ
ong mật. Trong đó dân khu Vô-la sắp xếp những gian phòng chẳng khác gì
tổ chim bồ câu.

Đối với Ma-nhút đây là ngôi nhà bình thường nhất trên thế giới. Có

chăng nó khác ngôi nhà khác ở chỗ cao hơn 2 tầng. Và dân chúng vùng lân
cận gọi nó là “ Tổ chim câu”. Thế mà lại tiện lợi. Ví như có ai hỏi Ma-nhút
: “ Chú ở đâu?” Cậu ta không cần phải suy nghĩ lâu mà trả lời giản đơn: Ở “
Tổ chim câu”. – Thế là đã rất đầy đủ.

Ở một của sổ tầng 4 có những mảnh ván ghép lại, che kín. Điều đó

chứng tỏ trong các phòng đó có người ở. Nhưng hầu hết tầng này là nơi trú
ngụ của chim câu hoang và chim sẻ.

Ma-nhút dừng lại, nhặt một viên gạch gò 3 lần vào khung sắt đã gỉ của

thang máy. Tiếng gõ vang lên như cồng. Sau tiếng gõ, từ 2 bên hàng lang 2
cánh của hầu như cùng lúc hé mở. Hai cậu bé ló ra: một đứa cao, với khuôn
mặt to, sáng sủa, tóc xoăn; một đứa thấp, với khuôn mặt nhỏ, đầy tàn
nhang, đầu húi bốc.

- Chào các cậu!- Ma-nhút thân mật chào chúng.
- Chào cậu!- Hai đứa kia đồng thanh đáp lại.

- Hè rồi “ người anh em” ạ!- Cậu bé đầu húi bốc nhỏen miệng cười. Cậu

ta được bạn bè gọi là Pê-rê-ca tứ là hòn ngọc, mặc dầu tên thật của cậu là
Bô-gút

Ma-nhút cắn môi:
- Với tớ thì hè hay không cũng vậy thôi…
- Ừ nhỉ, cậu không đi học mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.