HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 101

- Không gì tôn dương gương mặt một người đàn bà bằng các tia sáng
đầu tiên của buổi bình minh. – Agilulfo nói, nhưng để khuôn mặt
nàng Priscilla được hiện ra chỗ ánh sáng đầy đủ nhất, chàng phải
chuyển dời chiếc giường và khung màn trướng.

- Trông em thế nào? – bà quả phụ hỏi.

- Đẹp tuyệt trần.

Priscilla sung sướng. Nhưng mặt trời mọc lên nhanh chóng, để theo
kịp các tia sáng, Agilulfo phải liên tục chuyển dời chiếc giường.

- Buổi rạng đông – chàng nói. Giọng đã đổi. – Nghĩa vụ hiệp sĩ bảo
rằng vào thời khắc này ta cất vó lên đường.

- Thế thôi à! – Priscilla than. – Đúng vào lúc này!

- Ta rất tiếc, thưa quý nương, nhưng một nhiệm vụ nghiêm trọng hơn
đang thôi thúc ta.

- Ôi, đang tuyệt vời đến thế…

Agilulfo quỳ một gối xuống.

- Priscilla ơi, nàng hãy chúc lành cho ta.

Chàng đứng dậy, rồi réo gọi viên lính hầu. Rảo khắp tòa lâu đài, cuối
cùng, chàng lôi đầu anh ta ra khỏi ổ, mệt lả, đang nằm ngủ như chết,
tại một chỗ như cái cũi chó.

- Nhanh lên, phóc lên yên ngay!

Nhưng chàng phải vực anh ta lên. Mặt trời tiếp tục mọc, viền sáng hai
hình bóng cưỡi ngựa giữa rừng lá vàng. Viên lính hầu như một cái
bao dựng chênh vênh, chàng hiệp sĩ thẳng tắp, vút cao như cái bóng
mảnh dẻ của một cây bạch dương.

Các quý bà và các cô hầu đã tề tựu xung quanh nàng Priscilla.

- Thưa bà chủ, ra sao, ra sao ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.