HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 122

- Chén Thánh toàn thắng! – họ đồng thanh hô vang trong lúc giật
cương trở đầu ngựa.

- Hoan hô! Cậu đã cứu chúng tôi! – dân làng tề tựu xung quanh
Torrismondo. – Cậu là hiệp sĩ song cậu hào hiệp! Ít ra cũng phải có
một người như vậy chứ! Cậu hãy ở lại đây với chúng tôi! Xin cho
chúng tôi biết điều cậu muốn, chúng tôi sẽ tạ ơn ngay!

- Giờ đây… điều tôi muốn… tôi không còn biết nữa… – Torrismondo
lầm bầm.

- Chúng tôi cũng không biết gì cả, ngay cả việc làm người, trước cuộc
chiến đấu này… Và bây giờ chúng tôi cảm thấy có khả năng… có ý
chí… có bổn phận làm tất cả… Dù rằng sẽ cam go… – và họ xoay
sang khóc thương người thân đã mất.

- Tôi không thể ở lại với quý vị… Tôi không biết mình là ai… Vĩnh
biệt… – và cậu đã phóng nước đại rời đi.

- Trở lại cậu ơi! – các cư dân kêu lên, nhưng Torrismondo đã rời khỏi
ngôi làng, khỏi cánh rừng Chén Thánh, khỏi vùng Churwalden.

Cậu tiếp tục lang thang qua nhiều xứ. Cho tới lúc này, cậu đã coi
thường mọi danh vọng và thú vui, nay đây mai đó chỉ vì cái lý tưởng
Giáo Đoàn Hiệp sĩ Chén Thánh. Giờ thì lý tưởng ấy đã tiêu tan thành
mây khói, cứu cánh nào có thể khỏa lấp nỗi khắc khoải của cậu đây?

Cậu ăn quả trái dại trong rừng, xúp rau đậu trong các tu viện gặp trên
đường, sò huyết trên các bãi đá. Rồi tại bờ biển Bretagne, trong lúc
đang lần mò tìm sò huyết đeo bám trong một hang động, bất chợt, cậu
nhận ra một người đàn bà đang nằm ngủ.

Niềm khát vọng thúc đẩy cậu dịch chuyển khắp thế gian, những nơi
chốn thực vật mềm mượt như nhung dưới một cơn gió thổi là là,
những ngày trong veo không ánh mặt trời, đây: cuối cùng khi được
ngắm nhìn hàng mi dài đen nhánh cụp trên đôi má đầy đặn và trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.