HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 123

xanh, tòa thân thể mềm mại bơ vơ, đôi bàn tay đặt trên bộ ngực căng
đầy, những lọn tóc mây buông xõa, và làn môi, bờ hông, ngón chân
cái, hơi thở, thì dường như niềm khát vọng ấy đang tự thỏa dịu.

Cậu cúi xuống, đang nhìn nàng thì nàng thức giấc.

- Đừng xâm hại tôi – nàng nói, vẻ hòa nhã. – Chàng tìm gì ở bãi đá
hoang vắng này?

- Tôi đang tìm điều mình lúc nào cũng thiếu và chỉ bây giờ khi trông
thấy thì tôi biết là gì. Thế còn nàng, sao nàng lại tới bờ đá này?

- Em đã bị cưỡng hôn, dù đang là nữ tu, với một môn đệ của ngài
Mahomet tuy nhiên sự thể đã chưa kịp xảy ra vì em ở phiên thứ ba
trăm sáu lăm; một trận can thiệp của quân đội Kitô giáo đã đưa đẩy
em tới tận đây, mặt khác em cũng là nạn nhân của một chuyến đắm
thuyền trên đường về, tương tự như trên đường đi, đã bị một băng
cướp dữ tợn cướp bóc.

- Tôi hiểu. Vậy chỉ có một mình nàng hay sao?

- Vị cứu nhân đã bỏ về đại bản doanh của hoàng đế để gấp rút, theo
em hiểu, sắp xếp chuyện gì đó.

- Tôi mong được bảo vệ nàng dưới lưỡi gươm của mình, song tôi ngại
rằng cái mối tình đã cháy bỏng trong tôi từ khi trông thấy nàng sẽ
không quá lố mà đi đến những đề nghị có thể bị nàng coi là không
lương thiện.

- Ồ, xin chàng đừng ngại ngùng, chàng biết đấy, em đã trải qua dâu
bể. Dù rằng mỗi lần, vào đúng lúc, thì vị cứu nhân lại thình lình xuất
hiện, cứ như từ dưới đất chui lên, khi nào cũng là chàng ấy.

- Liệu lần này chàng ta cũng sẽ tới?

- Em không biết nữa, chẳng ai có thể chắc.

- Xin nàng cho tôi biết quý danh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.