HIEP SI KHONG HIEN HUU - Trang 137

Chương XII

Truyện ơi! Giờ thì mi đã tới hồi kết. Thời gian vừa qua tôi đã cặm cụi
viết mờ cả mắt gãy cả cổ. Từ hàng này qua hàng kia tôi đã phóng qua
các xứ sở, các đại dương, các lục địa. Là gì vậy nhỉ, cơn xung động,
nỗi sốt ruột cuồn cuộn trong tôi? Có lẽ tôi đang trông chờ điều gì đó.
Nhưng các bà Xơ thì trông chờ gì, họ lui về đây phải chăng là để ở
ngoài các cơ duyên mãi mãi muôn màu muôn vẻ vô thường của thế
gian? Tôi chờ điều gì khác đây, ngoài các trang giấy mới để viết cho
kín và các hồi chuông điểm thường lệ trong tu viện?

Đây rồi, tiếng một con tuấn mã đang phi tới trên con lộ dốc, ừ!, nó
dừng lại ngay tại cổng tu viện. Chàng hiệp sĩ gõ cổng. Từ ô cửa sổ
nhỏ tôi không thể nhìn thấy, nhưng tôi nghe ra giọng nói của chàng.

- Này quý Xơ hiền hòa, xin nghe đây!

Có phải cái giọng nói đó không, hay tai tôi nghe nhầm? Vâng, đúng
rồi! Giọng của chàng Rambaldo, người mà tôi đã rộn rã những hồi dài
trên các trang giấy này! Rambaldo, chàng mong gì ở đây?

- Này quý Xơ hiền hòa, xin vì hồng ân mà cho tôi biết trong tu viện
này có ẩn náu một nữ chiến binh, nàng Bradamante lẫy lừng hay
không?

Đấy, chính vì đi khắp thế gian tìm nàng Bradamante mà Rambaldo đã
phải đến tận chốn này.

Tôi nghe thấy tiếng Xơ giám thị trả lời:

- Không đâu, chàng lính ạ, nơi đây không có nữ chiến binh, mà chỉ có
các phụ nữ sùng kính đáng thương đang nguyện cầu để tội lỗi của cậu
được cứu chuộc thôi.

Bây giờ chính tôi sẽ chạy đến bên cửa sổ và kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.