HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 1160

- Khi nhận ra chúng ta sắp bị bắt - Anh chàng Ai xơ len nói thêm - tôi đã
nghĩ đến tương lai và tự nhủ: "Chẳng có nhà tù nào người ta lại không trốn
thoát khi người ta có lòng can đảm và cánh tay khéo léo". Thế là tôi luôn
mang theo túi gậy, tôi đã cắt tám chân ghế và lấy một cái dũa chỗ thợ sắt.
Đấy là tư trang của tôi.

- Tôi thấy rõ rồi - René nói - Tôi thấy rõ tám con dao găm, một cái rũa để
cưa thanh chắn nhưng còn thiếu một sợi dây để leo lên tường.

- Anh có tiền, chẳng phải anh đã nói thế với tôi là gì. Tôi là người Ai xơ
len, tôi biết nước tôi và đồng bào tôi. Tàu của chúng ta ít nhất phải mất sáu
tuần mới trở lại trạng thái hạ thủy được. Người Ai xơ len sẽ dành cho
chúng ta một trong những đêm không có lính gác Anh nào ở ngoài trong
giá lạnh. Chúng chỉ mở cửa và túm tụm lại trong phòng ấm cúng. Còn về
những đồng bào của tôi, nói tới người Pháp tức là nói người giải phóng cho
họ, bạn bè, anh em, liên minh. Về phía đồng bào tôi, không chỉ không có gì
đáng ngại mà còn đầy hy vọng nữa kia. Anh nói anh có tiền, điều này
không nhất thiết cần nhưng chẳng bao giờ thừa; chúng ta sẽ thấy một gã
hay, biết đâu lại chúng là cai ngục ném dây từ đầu tường bên kia cho chúng
ta: vậy nên chỉ còn chờ và luôn ở tư thế sẵn sàng. Hãy để tôi lân la với thầy
cai và chưa đầy 8 ngày sau, chúng ta sẽ ở ngoài, như thế không có nghĩa là
chúng ta đã thoát nhưng thế cũng gần thoát rồi. Bây giờ mới người đã thấy
chúng ta nói chuyện với nhau, các bạn khác có thể nghi ngờ, hãy nói
chuyện với họ đừng giải thích gì cả để họ im lặng và hy vọng.


Chỉ vài lời René đã hoàn tất ý định của anh chàng Ai xơ len.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.