HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 132

Rồi nhìn Junot từ dưới lên và vui vẻ hỏi:

- Cậu muốn tôi gửi cậu đến quânđội bên sông Rhin chứ?

Mặt Junot đỏ bừng.

- Ngài đã muốn vứt bỏ tôi sao? - Ngừng lại một lát, anh ta nói tiếp - Tuy
nhiên, nếu ngài ra lệnh như vậy, tôi sẽ đi gặp tướng Moreau để chứng tỏ
các sĩ quan từ quân đội Italia không quên nhiệm vụ lên Ai Cập.

- Được rồi - Tổng tài vừa nói vừa cười - Bình tĩnh đi nào anh bạn! Không
Junot, anh sẽ không xa tôi, tuy tôi yêu quý tướng Moreau nhưng chưa đến
mức tặng cho ông ta món quà là người bạn tốt nhất của tôi.

Rồi ông nghiêm giọng, lông mày nhíu lại:

- Junot này, tôi sẽ bổ nhiệm cậu làm chỉ huy quân ở Paris. Đây là một vị trí
thân tín nhất là trong lúc này, tôi không thể chọn ai tốt hơn. - Nhưng ông
nhìn quanh như thể bị nghe trộm - Nhưng cần phải suy nghĩ kỹ trước khi
nhận lời. Cậu phải già đi chục tuổi, bởi lẽ chỉ huy quân ở Paris phải là
người gắn bó với tôi, đồng thời phải hết sức thận trọng, luôn chú ý đến việc
bảo đảm an ninh cho tôi.

- Thưa tướng quân - Junot nói to - Dưới quan hệ...

- Khẽ chứ - Bonaparte nói - Đúng, phải chú ý đến sự an toàn của tôi. Tôi
đang có nhiều nguy hiểm. Giá như tôi chỉ là tướng Bonaparte thông thường
hoặc ngay cả trước cuộc cách mạng 13 Vendémiaire thì không cần làm gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.