HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 1457

lên những phím đàn.

Các quý bà nhanh chóng nhận ra vẻ đẹp mỹ miều của đôi bàn tay của anh
với những mỏng tay hồng hào, ngón tay thon nhỏ như bàn tay con gái. Trên
ngón trỏ phải, anh đeo một chiếc nhẫn bằng đá ngọc lam rất đẹp.

Chưa bao giờ các quý bà lại tò mò hơn thế, chưa bao giờ sự im lặng lại
chìm trong sâu lắng như thế khi họ đang được thưởng thức những ngón đàn
điêu luyện của một nhạc công kỳ tài như vậy.

Và giữa bầu không khí im lặng đó, một giọng hát thanh cao hài hoà nhưng
lại rất mạnh mẽ vút lên. Giọng hát phảng phất nỗi u sầu khó tả cùng với
những lời ca bi tráng với những vần thơ của Saint-Hubert.

Dãy núi ngủ yên dưới bầu trời tăm tối
Thung lũng lặng câm, thấm đẫm sương rơi
Bụi lằng dần trên con đường xa
Lá cây lặng im và gió cũng dịu hơn…
Hãy chờ thêm chút nữa rồi em cũng ngủ thôi!

Không thể tả hết được những cảm xúc mà lời ca ngắn ngủi nhưng thê lương
này đã gợi lên trong lòng người nghe cộng với những tiếng đàn đầy u buồn.
Người ta như đang nghe thấy tiếng thì thầm cuối cùng của lá, tiếng thở dài
cuối cùng của gió và kết thúc bằng tiếng thốt lên của nhạc cụ giống tiếng
thốt lên của một tâm hồn con người đang tan vỡ hay tiếng kêu của dây đàn
hạc bị đứt nửa chừng.

Phải mất vài giây sau khi những âm hưởng cuối cùng của giọng hát và cây
đàn vang lên, cuộc sống dường như mới trở lại.
Mọi người vỗ tay rào rạt tán thưởng.
René đứng lên, với tay lấy chiếc mũ côn-bắc.
- Anh lại đi sao? - Hoàng hậu hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.