HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 1458

- Thưa bà, tôi đã hứa làm theo những gì bà yêu cầu. Bà đã yêu cấu tôi hát,
và hát những vần thơ do chính tôi tạo nhạc, tôi đã tuân lệnh bà. Nhưng tôi
xin phép được nói với lệnh bà một điều rằng: Khi một người lính cất tiếng
hát hay chơi một loại đàn nào đó để được nhận lấy những tiếng vỗ tay tán
thưởng với tôi là một điều rất nực cười. Nhưng một người đàn ông dù là
người lính hay không lại từ chối một điều gì đó mà phụ nữ yêu cầu, nhất là
người phụ nữ đó là hoàng hậu thì đó là một người đàn ông thô lỗ. Để tuân
lệnh phó vương, tôi đã trở thành người rất nực cười và tôi không muốn trở
thành nực cười hơn nữa. Khi tôi hát hay chơi đàn tức là lúc tôi đang hát cho
chính mình và để vượt lên chính mình. Vậy xin bà hãy rủ lòng thương cho
sự yếu đuối của tôi và xin cho tôi được cáo từ.

Và khi thốt lên những lời này, hầu như tất cả những ký ức đau buồn của
anh lại ập về, đè nặng lên trái tim anh. Anh nói với giọng nghẹn ngào và
nước mắt tuôn trào.

Hoàng hậu cảm động, bà đứng dịch sang một bên nhường lối cho chàng sĩ
quan trẻ tuổi bước ra ngoài nơi đó một xã hội tươi sáng đang đón chờ anh ở
phía trước.


HẾT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.