HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 304

Trong bữa tối hôm ấy, người ta nhận thấy ông chủ trở nên im lặng và mải
suy tính. Nhiều lần vợ ông nói nhưng ông không trả lời. Sau bữa tối, hai
đứa con muốn chơi cùng bố nhưng ông nhẹ nhàng đẩy chúng ra.

Như mọi người đều biết ở Bretagne, người làm ăn cùng bàn với chủ. Hôm
đó cũng giống như mọi ngày, người ta cùng ăn song ai cũng nhận ra vẻ
buồn bã ấy, họ rất ngạc nhiên vì thường ngày ông chủ là người vui tính.

Vì mấy hôm trước, đài Buré bị đốt nên đám người làm thì thầm bàn tán về
sự kiện ấy. Doley cũng nghe họ, nhiều lần ông ngẩng đầu lên định hỏi
nhưng cuối cùng lại thôi không nói gì để họ tiếp tục kể. Bà mẹ già thỉnh
thoảng lại đưa tay làm dấu thánh giá và đến phần cuối câu chuyện, bà
Doley không kìm chế được sự sợ hãi, đến ngồi cạnh chồng.

Tám giờ tôi, màn đêm đã hoàn toàn buông xuống, đó là lúc đám gia nhân
rút về đi nghỉ, người vào nhà kho, người ra tàu ngựa. Doley như không
muốn họ tản đi nên ra lệnh không được ra ngoài. Sau đó thỉnh thoảng, ông
lại liếc nhìn mấy khẩu súng treo cạnh lò sưởi với ánh mắt của người cần sử
dụng hơn là ngắm nó treo trên tường.

Tuy nhiên, mọi người ai nấy đều vẫn tán ra. Bà lão đưa bọn trẻ đi ngủ trong
giường của chúng, kê giữa giường bố mẹ và bức tường, ôm hôn cháu rồi
cũng đi nghỉ trong một phòng cạnh bếp.

Doley và vợ rời bếp sang phòng ngủ cạnh đó, phòng này cách bếp bằng
một khung cửa kính và quay ra vườn bằng hai cửa sổ có thanh chắn bằng
gỗ sồi và hai cánh cửa rất chắc chắn, khi cửa đóng chỉ có hai ô thoáng đủ
lớn cho vài khe sáng lọt qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.