HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 379

Tình cảnh đó cũng giống như César khi ông muốn xưng vua, là hoàn cảnh
của Henri Đệ tứ khi quyết định theo đuổi vụ Marie de Médicis và Concino
Concini và cũng là của Bonaparte sau cuộc bạo động ngày 18 Brumaire,
bập bềnh giữa Auguste và Washington.

Và như vậy con người thiên định đó như đã được ngã giá, con người đó tận
tuỵ phục vụ cho sự yên ổn của nền Cộng hoà, và chính con người đó sẵn
sàng hứng chịu mũi dao của Brutus hay nhát chém của Ravaillac để lật đổ
các chướng ngại vật đang ngăn cản tham vọng, hy vọng của ông.

Và kỳ thực tất cả những năm đầu của chế độ Tổng tài chỉ là một chuỗi
những mưu toan chống lại ngài Tổng tài. Đó là kẻ thù từ cuộc bạo loạn
ngày 13 Vendémiaire, ngày 18 Fructidor, ngày 18 Brumaire, quân triều
đình, quân Cộng hoà, đồng đảng Jéhu, dân Vendée và quân Bảo hoàng tấn
công ban đêm, trong rừng, trên đường cái quan, trong các quán cà phê,
trong các phòng kịch.

Bị kích động sau ngày Saint-Cloud, chuỗi ngày hoạt động chính trị của
Bonaparte lúc nào cũng đặt ở tình trạng báo động, báo động do lá thư của
Louis XVIII triều đình và quân Cộng hoà tức quân Trắng và quân Xanh là
hai đảng phái chính trị thật sự còn tồn tại trên đất Pháp đều rộ lên những
tiếng gào thét trả thù và giết chóc.

"Làm sao mà các ông muốn tôi không mưu phản cho được? - Aréna đã nói
như thế trước các quan toà - Tất cả mọi người đều mưu phản vào một giờ
nào đó. Người ta mưu phản trên các con phố, trong phòng khách, ngã tư
hay ngay trên những quảng trường công cộng”.

"Không khó săn mùi dao găm!" Chính Fouché cũng nói như vậy để miêu tả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.