HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 485

Georges và Le Ridant nhảy ra hai bên. Le Ridant vừa chạy được mười bước
thì bị bắt, anh ta không hề kháng cự nhưng Georges thì ngược lại, ông ta rút
dao gâm lao vào hai nhân viên khác Mũi dao sắp chạm vào một người thì
một thanh niên làm mũ tên là Thomas lao vào ông ta, ôm chặt cánh tay. Hai
người xem gần đấy, một người là Lamotte bán vé số ở phố Théatre-
Frangais, người khác là Vignal cũng xông vào tước được con dao.

Georges bị trói chặt, tống lên xe độc mã đưa về sở cảnh sát quận nơi cảnh
sát trưởng Dubois hỏi cung có sự hiện diện của Desmarets. Nhìn thấy
Georges bị bắt, hai viên cảnh sát không khỏi ngạc nhiên. Desmarets đã thổ
lộ ấn tượng của mình khi gặp lại ông này như sau: "Từ lần đầu lên tôi gặp
Georges đến giờ, ấn tượng của tôi với ông ta luôn là một ông già miền núi
không có chút gì là kẻ sát nhân giống bọn ám sát các nhân vật thế lực. Tôi
thấy một khuôn mặt đầy đặn, đôi mắt sáng, nước da sáng sủa, cái nhìn vừa
nghiêm túc lại rất dịu dàng như giọng nói của ông ta vậy. Dù thân hình bệ
vệ nhưng mọi cử động của ông ta đều linh hoạt. Một cất đầu thật tròn tóc
thành lọn ngắn, không có vẻ gì giống thủ lĩnh phản loạn mà trước kia ông
từng chỉ huy miền đất Bretagne.

- Ôi ông là kẻ bất nhân! - Bá tước Dubois kêu lên khi thấy Georges - ông có
biết mình vừa làm gì không? Ông vừa giết chết một người cha trong gia
đình và làm bị thương một ông bố khác.

Georges bật cười, nói:

- Đó là lỗi của ông chứ!

- Sao lại là lỗi của tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.