HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 707


Tất cả các buổi tối, dưới nền trời đính đầy những vì sao chưa từng biết đến
ở châu Âu, đến giờ các loại cây thơm toả hương dìu dịu, gió biển thổi vào
mát rượi, trên lớp cỏ mềm và mịn như một tấm thảm là các cô thôn nữ
trong trang phục tuyệt đẹp lại xuống từ các làng Chasna, Vilafior và Anco.
Ngày đầu tiên, họ rất bối rối không biết tìm đâu ra nhạc xứng với các vũ
công nam minh hoạ và các vũ nữ xinh đẹp. Nhưng René đã nói:

- Hãy tìm cho tôi một cây đàn ghi ta hay vĩ cầm, để xem tôi còn nhớ nghề
cũ không.

Để tìm cây đàn ghi ta ở một làng Tây Ban Nha thì chỉ việc với tay là được.
Ngày hôm sau, René chỉ việc chọn trong mười cây vĩ cầm và rất nhiều đàn
ghi ta lấy một thứ, anh cầm đại một chiếc và ngay âm thanh đầu tiên, người
ta đã nhận ra đôi tay bậc thầy. Ngày hôm sau dàn nhạc đã nổi lên giữa tiếng
sáo, trống và tiếng nhạc cụ Tây Ban Nha dưới sự chỉ huy của René.


Đôi khi René bị những kỷ niệm xưa cuốn đi khiến anh quên cả điệu nhảy
lẫn các vũ công để chìm vào một nỗi buồn bất thần. Thế là điệu nhảy dừng
lại, người ta đặt tay lên môi ra hiệu im lặng tiến lại gần anh. Cơn muộn
phiền kéo dài lâu hay chóng và mỗi lần như thế xong, Surcouf lại tự nhủ:
Vợ mình nói đúng, quả nhiên có nỗi thất tình lẩn khuất đâu đây.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.