HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 835


Quả thật, cái chết rình rập khắp nơi. Trong bụi rậm kia, con hổ đang chờ
bạn. Trên cành cây này, con báo đang rình bạn. Rồi cái thân cây mềm mại
uốn lượn giống như một cái cây bị chặt cách mặt đất từ sáu đến tám bộ kia
nữa lại là cái đầu con rắn mà phần thân của nó trải dài như một con suối có
thể quấn lấy bạn ở khoảng cách mười lăm bộ. Cái hồ nước rộng phẳng lặng
như một tấm gương kia đang hội tụ đủ loại thứ nguy hiểm như cá sấu châu
Mỹ, châu Á, khi nó há miệng, nó có thể nuốt cả một con ngựa và một ky sĩ
một lúc. Đó là Ấn Độ, nơi phần sinh sôi nhất và cũng chết chóc nhất vũ trụ.


René đã có những suy nghĩ như thế khi đi dưới cái vòm cây câm lặng và tối
tăm ấy, thỉnh thoảng mặt trời phải khó nhọc lắm mới xuyên qua được một
tán lá. Đột nhiên, như thể một tấm màn được vén lên, người ta chuyển từ
vùng hoàng hôn chạng vạng tối sang chỗ ánh sáng chói loà. Đó là một cái
hồ. Để đến chỗ đó, người ta chỉ phải qua một đồng cỏ đẹp như mơ, một
mảnh thiên đường rơi xuống mặt đất, những khối hoa loả hương ngát đến
người ta sắp chết ngạt. Mảnh đất đó bị những con chim cày xới bằng những
tiếng kêu lạ tai, người bộ lông màu ngọc bích, màu đá ruổi và saphia. Phía
chân trời là hồ nước đang trải rộng như một tấm thảm màu xanh lơ. Ai
cũng hít thở thật sâu, lồng ngực giãn ra.


Họ đi qua đồng cỏ, một vài tiếng rên rỉ thoát ra chứng tỏ họ vừa giẫm chết
vài con bò sát. Người dẫn đường luôn thận trọng, dùng một cái gậy để giết
con rắn khoang vàng đen nhỏ dài gần một bộ. Con này cắn có thể chết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.