HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 861

khỏi xích trong lúc chủ chúng ăn tối tập trung vào thời điểm kết thúc một
ngày.


Ngôi nhà như giật mình tỉnh giấc. Những cánh cửa mở ra, kêu kèn kẹt; một
tá gia nhân đủ gốc gác: da đen, người Indu, người Trung Quốc xuất hiện,
trong tay ai cũng cầm một cầy đuốc tẩm nhựa cây.

Một ông già tiến lên. Qua ánh sáng từ cây đuốc ông cầm trên tay, người ta
có thể nhận ra đó là một ông lão khoảng 68 đến 70 tuổi ông ta có mái tóc
bạc dài, chòm râu cũng bạc và có lẽ từ khi đến Ấn Độ, chúng chưa phải
chạm đến kéo hay bàn cạo lần nào.


Đôi mắt to đen còn lanh lợi nấp dưới cặp lòng mày điểm bạc và rậm; dáng
ông thẳng, đầu gối săn chắc. Ông dừng lại cách cửa mươi bước.

- Xin chào những người lạ muốn đến xin trú nhờ - ông ta nói - Nhưng trước
khi mở cửa ngôi nhà không phải của tôi, xin được hỏi các vị là ai.

- Lẽ ra sẽ là cha tôi trả lời câu hỏi ấy của bác - Hélène đáp - Cầu chúa ban
phước cho bác, bác Rémi Guillaume và cả gia đình bác.

- Ôi lạy Chúa! - ông già thốt lên - Có phải là các cô chủ trẻ mà tôi chưa
từng được gặp đấy không? Tôi cứ sợ không được gặp các cô trước lúc
nhắm mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.