HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 944


René lại gần cửa sổ phòng mình gắng hít thở không khí trong lành từ vài
cơn gió đêm. Thật ra những làn gió ban mai đã bắt đầu lướt trên mặt đất
rồi. Cái màu trắng nhợt nhạt khiến đêm có màu sáng trong suốt bắt đầu lụi
dần và một luồng hơi nước xám nhạt bắt đầu thay thế nó. Đúng lúc đó, hình
như anh nghe thấy tiếng mở cửa phòng Jane. Anh chạy ra khỏi phòng mình
xem cô có cần gì không nhưng anh có cảm giác mình như một tên rình mò
giấc ngủ của cô thiếu nữ nên đừng lại trước cánh cửa khép chặt ở phòng
mình. Sau đó không nghe động tĩnh gì nữa, anh trở lại cửa sổ. Khi ấy dù
trời còn tờ mờ, anh vẫn nhận ra Jane trong bộ áo choàng đêm ra khỏi nhà
lưỡng lự đi về phía đồng cỏ như thể cô đang bước đi bằng đôi bàn chân
trần. Ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu anh là Jane đang bị mộng du.
Nhưng anh nhanh chóng nhận ra không phải như vậy. Cô không bước đi
với dáng vẻ cứng nhắc như những bóng ma hay những người bị mộng du
mà ngược lại rất rụt rè, thỉnh thoảng còn rùng mình đau đớn khi giẫm phải
vài hòn sỏi sắc nhọn. Có một lát cô ngẩng đầu lên nhìn về phía cửa sổ của
René nhưng anh đã kịp nép vào trong nên cô không thấy anh.


Jane đi ra ngoài một mình và hầu như ăn mặc đơn giản, điều này không
những bất bình thường mà còn bất cẩn nữa. Mùi thịt thơm mà mọi người
rán trong buổi tiệc cưới có thể thu hút loài thú dữ đến quanh nhà và nấp
trong bụi rậm hay vài đám cỏ um tùm. Chúng có thể bất thình lình xông ra
tấn công cô.


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.