HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 951

Giọng nói của Jane nhỏ dần và với những từ cuối cùng cô gục đầu vào vai
anh.

- Em đau à? - Chàng trai hỏi.

- Không, không hẳn như vậy, em chỉ yếu đi, chỗ chân bị cắn đang đông lại.
Đó là nơi em bước vào hầm mộ. Cái lạnh sẽ lên dần dần như thế, khi nó
đến tìm em sẽ chuyển từ giường ngủ sang chiếc giường vĩnh hằng.

Vì René thấy cô dang thiu thiu nên không nói gì nữa để cô tìm trong giấc
ngủ chút sức lực cho cuộc chiến cuối cùng. Giấc ngủ của cô bất an, đầy
những cơn giật mình và nói mê sảng.


Hélène lên phòng anh. Cửa phòng hé mở và cô ló đầu đưa mắt hỏi em mình
ra sao. René chỉ cô trên vai mình. Hélène bước vào lại gần và hôn lên trán
em.

- Lạy Chúa! Hélène, cô hỏi mọi người nhà xem có làm gì, dù không chữa
khỏi cũng an ủi cô bé tội nghiệp này không?

- Ồ ngài nghĩ tôi chưa hỏi ai, kể cả người không biết gì nhất hay sao? Tất
cả đều nói cái chết không đau đớn nhưng không thể tránh khỏi. Hãy nói với
cô ấy rằng tôi để cô ấy một mình với ngài không phải vì tôi dửng dưng mà
vì tôi không muốn tước đi niềm vui cuối cùng của em tôi.

Rồi cúi xuống lần thứ hai. Hélène hôn em lần nữa và lại nhón gót chân đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.