HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 973


Mọi người nhìn René đầy ngưỡng mộ. Ban ngày một người có thể đối diện
với nguy hiểm mà không nao núng nhưng ban đêm vẫn người ấy có thể lại
run lên trước mối lo hoặc trước sự việc mà ban ngày anh ta cho là quá dễ.
Nhưng tâm hồn của René là nước thép đặc biệt nên nỗi sợ không thể xâm
nhập được.


Đoàn người tiếp tục đi bộ. Không ai thú nhận nỗi sợ đang đè trĩu trong
người họ nhưng những bước chân của họ cho thấy ai cũng muốn mau
chóng thoát khỏi cánh rừng nguyền rủa ấy.


Khoảng hai giờ chiều người ta đã nhìn thấy bìa rừng và ai nấy đều thở
phào. Họ nói đến chặng nghỉ và ăn tối nhưng phải đến lúc ra khỏi rừng
người ta mới dám thực hiện dự định ấy, cái dự định mà nếu thực hiện trong
rừng có lẽ được coi là khá táo bạo với cả những người dũng cảm nhất.


Khi ra đến đồng bằng lúc trời còn sáng mọi người mới bắt đầu nhận ra rằng
họ đã đi từ sáng mà chưa ăn gì. Họ vui vẻ ngồi xuống, lấy đồ ăn đeo hai
bên sườn ngựa gồm một chiếc đùi linh dương quay và hun khói, mỗi người
cắt một miếng, vừa ăn vừa uống một ly rượu arack.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.