HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 22

- Vô hình à! Cũng thú đấy. Nhưng mà...
- Ừ nhưng mà... để làm gì nhỉ?
An, Bình kẻ tung người hứng. Hai cậu đó nghĩ thế thì phải quá rồi. Tôi

chờ ý kiến cái Hoa. Trong mấy đứa, ý kiến của nó bao giờ cũng nặng cân
hơn.

Tôi hồi hộp nghe Hoa nói:
- Ừ! vô hình để làm gì? Máy bay tàng hình nghe còn có lý hơn. Theo tớ

thà làm con thỏ, con mèo có hình vẫn hơn.

Tôi nhìn các bạn vẻ thương hại. Hóa ra họ đều tầm thường như nhau cả.

Tuy thế, cái đề tài vô hình cũng được thảo luận sôi nổi.

- Sơn này, sao cậu lại nghĩ ra được cái điều ước kỳ quái đó. Bình hỏi tôi

với vẻ tò mò chân thật. Tôi nhún vai:

- Không phải kỳ quái mà là kỳ thú anh bạn ạ.
Hoa lắc đầu:
- Kỳ gì cũng được. Nhưng theo mình đến như con chim, con thỏ cũng

muốn màu lông mình đẹp, dáng mình hay. Đến cây hoa, ngọn cỏ trong hẻm
núi còn muốn khoe hình, khoe sắc nữa là. Chỉ có ai xấu người, muốn trốn
tránh mọi người mới mong trở thành vô hình.

An liếc nhìn cái đầu cá trê của tôi rồi vỗ tay cười nghiêng ngả, một lát

mới nói:

- Thế Sơn không thấy chẳng những người ta không ai muốn vô hình mà

còn muốn để hình lưu lại đời sau nữa hay sao? Nói như cậu thì các tiệm
ảnh, các xưởng làm giấy ảnh, các nhà chế tạo máy ảnh đều phá sản hết. Vì
ai cũng muốn vô hình hết mà. Giả sử, lát nữa đây, có một nhà báo đến xin
cậu một “pô” ảnh để sáng mai cho lên báo, cậu có bằng lòng cho không?
Tớ cược là lúc đó cậu sẽ quên mất chuyện vô hình mà cứ muốn anh nhà
báo in ảnh mình lên báo cho thật to và làm sao cho cái đầu bớt dẹt... và lên
ngay trang nhất.

Cả bọn cười ầm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.