nếu xét thấy lợi nhuận gộp không có triển vọng cải thiện đáng kể thì tốt nhất
là đóng cửa ngừng kinh doanh.
Có một nghịch lý là lợi nhuận gộp có thể thấp dù lợi nhuận biên cao. Trong
Hình 1 dưới đây, đường cong OP thể hiện mối quan hệ giữa số tiền đầu tư
(trục hoành, OI) và lợi nhuận gộp tương ứng (trục tung, OR), hay gọi là
công nghệ sản xuất theo thuật ngữ kinh tế học. Lợi nhuận gộp chính là chiều
cao của đường cong đối với mỗi khoản đầu tư có kích thước K, còn lợi
nhuận biên chính là thay đổi về chiều cao khi trượt từ K đến K+1. Hình vẽ
này cho thấy lợi nhuận gộp tăng như thế nào khi gia tăng đầu tư.
Đường cong trong Hình 1 trông giống đường cong hình chữ L ngược mà
chúng ta từng bàn tại Chương 1: Ban đầu lợi nhuận cao, sau đó thấp. OP dốc
nhất khi đầu tư thấp (gần bằng 0) và dần dần trở nên bằng phẳng (khi tiến
gần đến điểm P) - nghĩa là doanh thu tăng nhiều nhất nhờ tăng đầu tư khi
đầu tư ban đầu còn ở mức thấp, và mức tăng này sẽ giảm dần. Nói cách
khác, lợi nhuận biên cao khi đầu tư thấp.
Để hiểu rõ mối tương quan này, hãy tưởng tượng một người vừa mới mở cửa
hàng tại nhà. Cô ta chi tiền đóng kệ và quầy bán hàng, nhưng sau đó cạn tiền
nên chẳng có hàng bán. Lợi nhuận gộp của cửa tiệm bằng 0: không đủ để bù
đắp chi phí tủ kệ. Sau đó mẹ cô ta cho mượn 100,000 rupi (khoảng 18 đô la
Mỹ). Cô ta dùng món tiền này để mua vài gói bánh đặt lên kệ. Trẻ em trong
xóm để ý thấy cô ta có bán loại bánh mà chúng yêu thích nên đến cửa hàng
mua hết bánh. Cô kiếm được 150,000 rupi. Lợi nhuận biên là 1,5 rupi cho
mỗi đồng rupi vay từ người mẹ, hay ở mức 50%, khá tốt cho một tuần kinh
doanh. Tuy nhiên lợi nhuận gộp chỉ là 50,000 rupi, không đủ bù đắp thời
gian và tiền bạc đổ vào tủ kệ và quầy bán hàng.