HỒ GIÁ - Trang 131

Hồ Thập Bát miễn cưỡng nằm trên giường, để mặc Ngao Kiệt ở sau

lưng ôm lấy mình.

Từ cái lần trên mái nhà hai người bỏ qua hiềm khích lúc trước mà chè

chén dưới trăng cho đến nay đã qua hơn mười ngày. Qua mấy ngày cùng
nhau ở chung, Hồ Thập Bát mới phát hiện Long Quân này nguyên lai là
một tên đại tiểu hài thích bám dính người ta.

Đầu tiên là cứ luôn đi theo hắn, sau phát triển thành ở trên giường cũng

bám dính hắn, một khắc cũng không ly khai, cứ ôm ôm rồi lại sờ sờ soạng
soạng.

Mới đầu, Hồ Thập Bát còn có thể mặt đỏ, tim đập, da dầu căng thẳng,

nhưng càng lúc tần số càng tăng riết cũng quen, vả lại bộ dáng của Ngạo
Khặc khi làm những hành động đó đều là tâm vô tạp niệm.

Dưới đáy lòng Hồ Thập Bát đành âm thầm khuyên chính mình, này

chứng tỏ Long Quân đã coi mình như hảo bằng hữu. Là hhuynh đệ bằng
hữu với nhau thì ôm ôm ấp ấp một cái, cơ thể có tiếp xúc thân mật một chút
cũng là điều khó tránh khỏi, huống chi vị Long Quân đại nhân này tâm tính
còn giống như một tiểu hài tử, chính mình không nên nghĩ nhiều quá mà
đem mấy hành động này để ở trong lòng.

Dặn dò bản thân như một phen mới cảm thấy bình thường trở lại, tuy là

quái hương kia lúc có lúc không mà tỏa ra khiến Hồ Thập Bát có chút
choáng váng hoa mắt, nhưng thật sự mà nói thì Hồ Thập Bát tuyệt không
chán ghét việc tiếp xúc thân mật với Ngạo Khặc như vậy.

Ngược lại, những lúc Ngạo Khặc bám dính lấy hắn như vậy, trong lòng

cũng có chút vui vui. . .

“Nghĩ tới xướng từ mà hôm đó Liễu Nguyệt cô nương xướng. . . A! Sao

ngươi lại cắn người!” Hồ Thập Bát bụm cổ quay đầu lại, nộ trừng hàm răng
trắng bóng đều tăm tắp của Long Quân đại nhân đang há ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.