HỒ GIÁ - Trang 149

Không chờ đến Hồ Thập Bát trả lời, Ngao Kiệt đã sớm mất tiêu.

Đọi đến khi Ngao Kiệt đi rồi, Hồ Thập Bát vươn tay ngơ ngác nhìn. Lúc

trước thường nghe mấy lão nhân trong tộc bảo, hồ ly chỉ có ở thời điểm sắp
chết mới có thể đột nhiên không thể tạo ra hồ hỏa, vậy mình. . . chẳng lẽ là
sắp chết sao?

Hồ Thập bát cố gắng nhớ lại những chuyện đã trải qua dạo gần đây . .

tình trạng này, hình như là bắt đầu từ sau ngày ly khai Vọng Nguyệt Lâu.

Rắc rắc!!

Một thanh âm rất nhỏ vang lên, thanh âm này hoàn toàn khác so với

tiếng lách tách phát ra của cây cỏ bị thiêu đốt. Là vọng lại từ bên trái Hồ
Thập Bát, tuy âm thanh kia cực kỳ nhỏ bé khó mà nghe thấy được, nhưng
vẫn là lọt vào tai Hồ Thập Bát.

Hồ Thập Bát giữ nguyên tư thế ngồi không đổi, giống như đang nghiêm

túc nhìn vào lòng bàn tay mình. . . đột nhiên ra tay như chớp, vụt một cái
hướng bên trái túm lấy.

“A! Đau quá!” Nghe thấy tiếng kêu đau, Hồ Thập Bát kinh ngạc nhìn

thiếu niên bị mình túm gọn cả tay rồi nhưng vẫn y nhiên nắm chặt cá nướng
gác trên đống lửa nhất quyết không chịu buông.

Lửa cũng đốt đến tay của thiếu niên, nhưng thiếu niên kia vẫn nắm thật

chặt nhánh cây xiên cá nướng không rời, Hồ Thập Bát một phen kéo tay
thiếu niên ra ngoài.

“Ngươi . . .”

Hai tay thiếu niên nắm chặt lấy hai đầu nhánh cây xiên cá, cúi đầu, bắt

đầu một hơi đại tước. Một con cá nướng to thế mà trong chỉ trong thời nháy
mắt đã sạch sẽ, thiếu niên lập tức rút từ trong lửa ra xiên thứ hai. . .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.