HỒ GIÁ - Trang 157

toàn không hiểu, có lẽ, là trong ngôn ngữ của bọn họ có hai cái từ gì đó phát
âm có chỗ tương tự giống như long với trư thôi. . .

Có lẽ đơn thuần là mình nghe lầm, cho nên hôm đó vị Đào nhi tiên nhân

kia nghe xong vấn đề mình hỏi mới có thể cười điên cuồng như vậy?

Dù còn chút nghi hoặc, nhưng Hồ Thập Bát đành phải cười cười nói “Ta

tùy tiện hỏi thôi, tùy hiện hỏi thôi. . .”

Hồ Thập Bát ngồi ở bàn nhìn Ngao Kiệt ăn, bỗng nhiên cảm thấy gió

đêm bắt đầu có chút rét lạnh, thế nên định đến cạnh đống lửa để sưở ấm, ai
ngờ vừa mới đứng dậy, đột nhiên một trận choáng váng ập tới, trước mắt
biến thành một màu đen, thân thể lảo đảo té ngã.

“Thập Bát!” Ngao Kiệt bên cạnh vội vàng đưa tay đỡ hắn.

Hồ Thập Bát cúi đầu, nhanh chóng nhắm hai mắt lại, đứng dựa vào ngực

Ngao Kiệt một hồi lâu, đợi đến cơn choáng váng kia từ từ biến mất mới mở
hai mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Ngao Kiệt cảm thấy có chút áy
náy “Ta không sao. . chỉ là đầu hơi choáng váng một chút. . .”

“Sắc mặt ngươi tái nhợt rồi. . .” Ngao Kiệt nhìn Hồ Thập Bát mà lẩm

bẩm, đột nhiên dùng sức túm lấy tay Hồ Thập Bát “Không được! Ngươi
theo ta đi, tìm thầy thuốc xem ngươi rốt cuộc bị bệnh gì!”

“Thật sự không có gì, không có gì mà. . .” Hồ Thập Bát né tránh tay

Ngao Kiệt, cười cười bước lại cạnh đống lửa “Ngươi xem, hiện tại ta không
phải vẫn rất hảo sao, lại đây ngồi với ta đi. . .”

Ngao Kiệt nắm chặt tay Hồ Thập Bát, hỏi “Thật là không sao?”

Hồ Thập Bát muốn rút tay trở về, nhưng bị Ngao Kiệt nắm thiệt là chặt,

căn bản rút không ra, thế là Hồ Thập Bát trộm liếc mắt một cái nhìn sang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.