HỒ GIÁ - Trang 358

Y vẫn chưa nói hết lời, bởi y đã nghe thấy tiếng gọi ầm ĩ của Hồng Ngọc

từ xa truyền đến.

Tiểu đoàn tử xoay đầu lại, gọi một tiếng “Nương ~!”

Hồ Điện Lam ẩn giấu khí tức, ngồi nấp trên cây, nhìn muội muội của

mình bước lại gần, ôm lấy tiểu đoàn tử, vừa la rầy răn dạy, vừa sờ soạng
khắp thân xem bảo bối nhi tử của mình có bị thương gì hay không.

Tiểu đoàn tử chớp mắt, hoang mang nghĩ tại sao mình lại đứng ở nơi

này? Lúc nãy hình như có một người cũng đứng ở đây nói chuyện với
mình. . .người kia là ai chứ? Tại sao bây giờ chẳng nhớ được cái gì hết vậy.
. .

Các ngươi ở yêu giới, cuộc sống vẫn rất tốt a. . . muội muội duy nhất

của mình vẫn hệt như trước kia, xinh đẹp như vậy, lại kiêu ngạo đến thế. .
.vậy mà đã trở thành mẫu thân của mười tám hài tử. . .

Thật là rất khả ái a, giống hệt đoàn tử, ngoại sanh của ta khả ái lại ngoan

ngoãn nhu thuận như vậy. . .

Chỉ đáng tiếc. . . Chỉ đáng tiếc. . .

Ôn nhu trong đáy mắt, chỉ như một tia sáng nháy qua rồi chợt tắt. Hồ

Điện Lam lại ngẩng mắt lên nhìn, ánh mắt hiện tại đã trở nên lạnh lùng,
không hề có chút cảm tình nào “Ta vì cái gì mà biến thành như vậy sao . .
.Vạn vật trên thế gian cũng sẽ có lúc biến đổi, có khi trở nên tốt hơn, tất
cũng sẽ có lúc trở nên tệ hại hơn. . .” y tự trào nở nụ cười, trong lòng thầm
nghĩ, bản thân y muốn trở nên tốt hơn, nhưng tại sao lại càng lúc càng tệ hại
như vậy chứ?

“Còn chuyện, ta vì sao lại nhốt Thất Long Quân ở đây, là vì ta muốn có

được Long châu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.