HỒ GIÁ - Trang 411

thấy từ thắt lưng trở xuống như mềm nhũn cả ra, may là Ngao Kiệt đỡ lấy
hắn.

Hồ Thập Bát dùng tay vuốt ve gương mặt Ngao Kiệt.

“Ngao Kiệt. . .Ngươi, ngươi đã trở lại.”

Ngao Kiệt nhẹ nhàng hông lên mi mắt Thập Bát, thấp giọng đáp lại “Ân,

ta đã trở về.”

========================

“Đáng ghét! Người xấu xa! Buông Thập Bát ca ca ra!” đi cùng với thanh

âm nũng nịu là giọng mắng chửi người, Ngao Kiệt ngẩng đầu, cảm giác có
người đang ở sau lưng mình mở miệng la hét.

Quay đầu nhìn lại, Hoa Si cô nương mới nãy bị quăng bay tới chân núi

Thanh Vân Sơn, hiện tại đã trở lại, đang bổ nhào đấm đá Ngao Kiệt.

Ngao Kiệt quả thực không hổ danh là mình đồng da sắt. Hoa Sinh đánh

vài cái, Ngao Kiệt không chút suy suyễn, ngược lại tay chân nàng bắt đầu
sưng vù, đau đến nước mắt lưng tròng, tức giận đến không còn hơi mà lý
sự, đột nhiên lại há miệng ra, cắn một phát lên cánh tay Ngao Kiệt “Uông
ập át a a!” (Buông Thập Bát ca ra!”

Hồ Thập Bát nhịn không được, chống trán thở dài, bước qua lôi Hoa Si

ra. Ngao Kiệt một phen níu Thập Bát lại ôm vào lòng “Ngươi không được
chạm nàng!”

Hồ Thập Bát có chút bất đắc dĩ, mắt đảo nhìn sang bốn phía, bất giác

cảm thấy xấu hổ. Chung quanh một đám thần tiên lớn nhỏ đều nhìn không
chớp mắt ba người bọn họ, nhìn đến độ thiệt là mê say a! !

Này này này này! A a a a a ——!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.