HỒ GIÁ - Trang 557

kia lại lăn ra sau lưng Thập Bát.

Vị tiên nhân mới lên chức phụ thân hết chịu nổi rồi, trên trán tuôn ra gân

xanh, muốn phát hỏa thì… lại bị khỏa đản hấp đi hỏa khí… Trên giường
dưới giường gì đều bị chèn ép, Ngao Kiệt rốt cộc chịu đầu hàng bại trận, cúi
đầu nhìn đất, ngồi trên băng ghế cạnh giường thở hổn hển.

Thập Bát nghiêng người, nhìn bộ dáng chật vật của Ngao Kiệt, cười đến

đau bụng.

“Ngươi còn cười!! Ngươi toàn là giúp nó!!” Ngao Kiệt bi phẫn lên án.

Hồ Thập Bát thật vất vả mới nhịn được cười, hắng giọng một cái, vỗ vỗ

chỗ nằm bên cạnh bảo “Đừng tự làm khổ mình nữa, trời đều tối như vậy rồi,
mau mau nghỉ ngơi đi.”

Bất tình bất nguyệt trèo lên giường, hung hăng liếc mắt trừng khỏa đản

dán trên bụng Thập Bát giả vờ nhu thuận, lúc dán trên người mình thì giảo
hoạt xảo quyệt vô cùng, đến lúc dán lên người Thập Bát thì an an phận phận
nằm im mà giả vờ làm ngoan bảo bảo!

Ngao Kiệt buồn bực, cực kỳ nghẹn khuất, nhìn lên trần nhà, cảm giác

long sinh của mình vô cùng u ám, đột nhiên một lọn tóc ở trước mắt khẽ lay
động, hóa ra là Thập Bát tựa đầu nhích lại gần, dùng mũi cọ cọ hai gò má
Ngao Kiệt, hỏi “Còn sinh khí sao?”

“Hanh!”

Thập Bát nắm lấy tay Ngao Kiệt, nhẹ nhàng vuốt ve đản bảo bảo đang

an phận nằm giữa hai người.

“Ngươi thử sờ xem, có phải là vè mịn màng lại vừa ôn nhuận không,

giống như ôn ngọc vậy, cảm giác thực thoải mái đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.