HỒ GIÁ - Trang 85

Nữ tử này là nga yêu, lúc nãy năm người kia tuy là ác bá một phương,

nhưng là bị nga yêu này dùng mị hương dụ dỗ. Nếu như mình đến muộn,
năm kẻ kia không chừng đã bị hấp hết nguyên dương.

Nhưng vì thấy trên người nga yêu này không có khí tức của đọa yêu,

nên Hồ Thập Bát mới nói ra lời cảnh báo, chứ không có ra tay với nàng.
Không ngờ đối phương thế mà lại thản nhiên thừa nhận, trong lòng bất giác
hiểu ra thái độ lãnh đạm của bản thân lúc nãy thực thất lễ, vì thế ôm quyền
nói

“Đa tạ cô nương, tại hạ đích thật là đang tìm một người, không biết cô

nương có thể chỉ điểm một phần?” dứt lời liền đem tình hình của cữu cữu
nói ra một chút.

Nghe Hồ Thập Bát nói xong, nga yêu có chút nhíu mày, nói “Thiếp ở

chỗ này đã hơn hai trăm năm, chưa từng nghe qua có một hỏa chúc hồ tộc
định cư ở đây. . . Chỉ sợ cữu cữu của công tử đã sớm ly khai nơi này. . .” nữ
tử nghĩ một lúc, bỗng đưa tay chỉ về hướng tây “Công tử đi về phía tây hơn
năm mươi dặm, sẽ thấy một tòa Bán Duyến Sơn, trên đỉnh núi có một gốc
đào thụ to lớn vô cùng. Gốc đào kia tự thượng cổ đã ở đó, phàm là sự trong
thiên hạ không gì là không biết, công tử đến đó biết đâu có thể hỏi thăm
được một chút.”

Hồ Thập Bát chắp tay thành quyền nói “Đa tạ cô nương. . .”

Nga yêu khẽ mỉm cười, xoay thân thể hóa thành bích lam lân quang tiêu

thất, chỉ còn lại giọng nói giữa không trung văng vẳng thở dài “Phải chi
thiếp. . . có thể sớm quen biết công tử thì tốt bao nhiêu. . .”

______________________

Âm vũ miên miên : mưa dầm rả rích

Mọc nấm : cho cái hềnh ví dụ a ~~~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.