HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 239

“Ôi!” Đản Hoàng Tô lại bật cười, lần này là vì Tử Phủ Đế Quân: “Đến lúc
này rồi mà anh còn vậy nữa!”
“Ta không làm gì kiêu ngạo màu mè,” Tử Phủ Đế Quân thản nhiên: “Thật
ra là do ma vương ăn hại, ta không có đối thủ nữa.”
“Ăn hại…” Lam Thiên cắn răng.
Đường đường một ma vương bị nói là đồ ăn hại, dù Lam Thiên đã bị Tử
Phủ Đế Quân đánh cho biến thái vẫn hoàn toàn nổi điên.

Chương 37 . có cuộc đào vong… (6)

Trong nháy mắt, ngọn lửa ngút trời quét tới, Lam Dực vươn một cánh tay,
dùng bức tường gió vô hình ngăn lại hàng ngàn cuộn lửa rít gào.
Lam Dực yên lặng nhìn Đản Hoàng Tô: “Nàng ở lại, ta thả hắn đi.”
“Ta nói rồi, ta không phải thánh mẫu.” Đản Hoàng Tô cười.
“Cho nên ta sẽ không vì bất luận kẻ nào mà hy sinh chính bản thân mình,
cho dù đó là Tử Phủ Đế Quân.” Đản Hoàng Tô nghiêng đầu nhìn Tử Phủ
Đế Quân: “Anh có trách em không?”
Tử Phủ Đế Quân lắc đầu: “Sao ta lại để phụ nữ bảo vệ mình.”
Đản Hoàng Tô vừa lòng mỉm cười: “Tuy rằng em không muốn vì anh hy
sinh bản thân mình, nhưng em nguyện lòng cùng anh đồng sinh đồng tử,
anh đã chết, em tuyệt không sống một mình!”
“Đây chính là định nghĩ tình yêu của ta,” nói xong, Đản Hoàng Tô quay đầu
nhìn Lam Dực: “Là nắm tay, không phải tác thành. Cho dù ngươi cưỡng ép
ta bằng cách nào đi chăng nữa, dù trong tình thế nào đi chăng nữa, ta tuyệt
đối không thỏa hiệp, không nhượng bộ. Ta chỉ chấp nhận một điều, là hai
người vĩnh viễn ở bên nhau. Sống cũng tốt mà chết cũng thế, người không
phụ ta, ta không phụ người.”
Tử Phủ Đế Quân cười với Đản Hoàng Tô: “Ta sẽ không để nàng chết.”
“Em tin anh đó nha!” Đản Hoàng Tô cũng cười.
Khi tình yêu cần cân nhắc tính toán trước sau thì đã không phải là tình yêu
đơn thuần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.