HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 133

trên cùng có màu vàng nhạt, hình như không phải là phong cách xa hoa của
Tử Phủ Đế Quân, chẳng lẽ chuẩn bị riêng cho mình?
Đản Hoàng Tô leo lên giường, dùng chân cào cào.
Từ yếm đến trung y đến váy đến áo khoác ngoài đều đầy đủ cả, trên cùng
còn để một cái trâm bằng bạch ngọc, Đản Hoàng Tô nhịn không được mỉm
cười. Thấy bốn bề vắng lặng, nàng nghĩ như ngày hôm qua lúc biến trở về
thành hồ ly, meo meo méo méo, nếu bây giờ thành người thì tốt rồi.
Vài giây tiếp theo, quả nhiên nàng biến thành một mỹ nhân trần truồng.
—— có đôi khi pháp thuật chỉ như vậy, dùng ý niệm đơn thuần nhất khống
chế mà thôi.
Đản Hoàng Tô chưa bao giờ mặc đồ thời Hán thời Đường gì đó, nhưng mà
Tử Phủ Đế Quân chọn quần áo cho nàng rất đơn giản, không hề khó mặc,
chỉ cần vài ba động tác Đản Hoàng Tô đã mặc xong, nhưng cũng giống như
hôm qua, nàng không có giày.
Đản Hoàng Tô nhìn nhìn bàn chân không của mình thật kỹ, tự an ủi: “Cuộc
sống không thể quá hoàn mỹ, hoàn mỹ quá dễ bị trời ghen tị à.”
Nói xong nàng nhảy xuống giường, lấy di động cùng ví tiền đặt ở máy tính,
đi ra sơn môn.
Sơn môn cách phòng riêng của Tử Phủ Đế Quân không xa, cỡ hai mươi
phút đã tới.
Lần này vẫn là Tử Thập Nhất trông coi sơn môn, Tử Thập Nhất thấy Đản
Hoàng Tô thì kinh ngạc không thôi: “Ngươi là…”
“Ngày đó Tử Phủ Đế Quân mang về ‘một cục lông xấu như vậy’.” Đản
Hoàng Tô híp mắt trả lời, nghiến răng nghiến lợi vào mấy chữ ‘một cục
lông xấu như vậy’.
Không phải nàng bụng dạ hẹp hòi, nhưng mà nói xấu với một cô gái thì thất
lễ quá đi!
Tử Thập Nhất há mồm sửng sốt một hồi, khó khăn lắm mới lên tiếng:
“Ngươi biến thành như vậy…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.