HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 134

Tử Thập Nhất chưa bao giờ thấy mỹ nhân lần nào đỏ mặt chà chà tay:
“Tuyệt đối không xấu, vô cùng xinh đẹp.”
Quá muộn, không thể xóa mờ vết thương đã thành sẹo, Đản Hoàng Tô nhìn
xa xăm, bỏ qua đề tài này: “Ta ra ngoài mua đồ ăn.”
“À.” Tử Thập Nhất ngu ngơ gật đầu, một khắc sau mới sực nhớ tới chuyện
Tử Thần Phủ nằm ở núi Côn Luân, xa rời nhân gian, nàng đi mua thức ăn ở
đâu chứ!
Tử Thập Nhất cong chân đuổi theo, nhưng núi Côn Luân mờ mịt sương
khói, làm sao thấy bóng dáng Đản Hoàng Tô nữa.
Tử Thập Nhất ủ rũ đi tìm sư phụ Tử Phủ Đế Quân bẩm báo, Tử Thập Nhất
có cảm giác sư phụ sẽ không bỏ qua cho hắn!
Tuy rằng giờ phút này hắn không biết đối với Tử Phủ Đế Quân, Đản Hoàng
Tô là gì.

Chương 20 . có một anh sếp…

Đản Hoàng Tô vừa bước ra khỏi sơn môn Tử Thần Phủ đã thấy có cái gì lạ
lạ, dưới chân đúng là vách núi đen, mà trước mắt lại là biển mây mênh
mông mờ mịt, ngọn núi màu xanh nhạt như ẩn như hiện trong những đụn
mây trắng như bông.
Cho dù ở chỗ thần tiên này có tiệm cơm thì nàng cũng không đi qua được!
Đản Hoàng Tô thở dài, chán nản xoay người định về, vừa quay người xong
nước mắt đầy mặt —— sơn môn đâu không thấy, Tử Thập Nhất đâu không
thấy, trước mắt vẫn là biển mây mờ mịt mà thôi.
Trong lòng Đản Hoàng Tô cũng hiểu được, có lẽ Tử Thần Phủ được giấu
bằng ảo thuật hoặc trận pháp nào đó, dù sao Tử Thần Phủ tồn tại theo chủ
nghĩa duy tâm, nếu bị người phàm nào đó xông vào lộn chỗ thì làm sao bây
giờ.
Nhưng mà sao nàng không nghĩ ra được chuyện này, chẳng lẽ chuyện Tử
Thần Phủ bắt mạng internet đã khiến nàng cảm giác như đang ở nhà, vừa ra
khỏi cửa là thấy đường cái?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.