HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 159

“Đại Vô Dực trong “Giấc mơ sân cỏ” đúng không, phim này quá cũ rồi.”
Thầy giáo Lam Dực tỏ vẻ khinh bỉ: “Nhưng tôi nhớ Đại Vô Dực còn có một
tên khác, gọi là Tiểu Dực, nếu em muốn gọi tôi như vậy cũng không sao.”
Huệ!
Tiểu Dực, hắn nghĩ hắn là ai? Đản Hoàng Tô bị mấy từ ngữ kia tấn công
đến xanh mặt, giơ tay đầu hàng: “Được rồi, sếp Lam Dực vậy.”
“Bỏ ‘sếp’ đi.” Lam Dực bất mãn Đản Hoàng Tô vẽ rắn thêm chân.
…Được rồi.
Coi như Đản Hoàng Tô gặp xui, lạnh tanh nói: “Lam Dực.”
“…” Lam Dực lại không còn lý do tới gần, sờ sờ cái mũi, xám xịt ra ngoài.
Nhưng chỉ mười phút sau Lam Dực lại đến thăm: “Luận văn có gặp vấn đề
gì không?”
Đản Hoàng Tô: “…”
Đản Hoàng Tô khóc òa: “Sếp à, em van xin sếp, sếp buông tha cho em đi,
đêm dài yên tĩnh, chẳng lẽ ngài không biết mệt hay sao?”
Da mặt Lam Dực có dày thì cũng không thể dày thêm nữa, chỉ có thể
ngượng ngùng rời đi.

Chương 24 . có một bài post… (1)

Chăm chỉ tập trung làm luận văn, một đêm dài trôi qua lúc nào không hay,
Đản Hoàng Tô duỗi người, định ngồi nghỉ một chút, và thầy giáo Lam Dực
nghẹn một đêm lại đại giá quang lâm.
“Em đã ích cốc rồi nên cũng không ăn sáng nữa ạ.” Trước khi Lam Dực kịp
mở miệng, Đản Hoàng Tô đã nhanh chóng trả lời trước.
“Tôi muốn ăn không được sao?” Mặt Lam Dực vô cùng bình tĩnh.
“Lãng phí lương thực là rất xấu ạ.” Đản Hoàng Tô thành khẩn khuyên nhủ.
Lam Dực: “…”
Lam Dực: “Thật ra tôi chỉ muốn nói cho em biết tôi có chuyện phải ra
ngoài, em ngoan ngoãn ở nhà, đừng mơ tưởng việc trốn thoát hay đi tìm Tử
Phủ Đế Quân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.