HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 157

Trước mắt đúng là toàn món nàng thích, mùi rất thơm, trông ngon lành vô
cùng, nhưng đúng là nàng không hề có cảm giác thèm ăn, cũng không hề có
cảm giác đói.
“Hay là em…” Đản Hoàng Tô sờ cằm: “Ích cốc?”
Lách tách mấy tiếng, BLX của thầy giáo vỡ nát.
(BLX là từ dùng để chỉ trái tim làm bằng thủy tinh, rất dễ bị đả kích, yếu ớt
quá đáng, kiểu bệnh công chúa.)
“Đây là lần đầu tiên tôi nấu cơm cho em ăn.” Thầy giáo trầm giọng nói.
“Nhưng mà hình như em ích cốc thiệt rồi.” Đản Hoàng Tô cố gắng.
“Cho dù ích cốc em vẫn có thể ăn, chỉ là không phải thỏa mãn nhu cầu cơ
thể mà thỏa mãn cái miệng mà thôi.” Thầy giáo nói từng chữ một.
“…” Đản Hoàng Tô không tìm được lý do từ chối, đành mặt dày ăn mỗi
món một chút.
“Vậy được chưa ạ?” Đản Hoàng Tô cẩn thận hỏi thầy giáo.
Dũng mũi nhìn cũng thấy được đây là làm cho có lệ! Thầy giáo: “…”
Thầy giáo im lặng tu bổ BLX của hắn.
“Không có việc gì nữa em về phòng học đây.” Đản Hoàng Tô xin, nghĩ nghĩ
lại bổ sung tiếp: “Viết luận văn.”
“Nếu tôi còn phát hiện em tìm Tử Phủ Đế Quân trên mạng nữa thì tôi cắt
net cho xem.” Thầy giáo uy hiếp.
Cùng lắm thì không để ngươi phát hiện là được rồi, chuyện này không làm
khó được nàng!
Đản Hoàng Tô chớp chớp mắt, vui vẻ nói một tiếng: “Được!”
“Đừng bao giờ lén xem sau lưng tôi. Tôi là thầy hướng dẫn của em, tiêu
chuẩn chuyên nghiệp của tôi thì em biết rồi đấy.” Thầy giáo nhắc nhở.
Cho dù ngươi là thầy hướng dẫn của ta thì cũng không rảnh hơi mà khôi
phục phần cứng để chơi đi! Đản Hoàng Tô không mấy thành ý trả lời: “Biết
rồi thưa sếp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.