HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 248

kẻ cấp ba mươi sáu.
Tử Tam và Thượng Quan Vũ Như chỉ có thể dựa vào nơi hiểm yếu nhất mà
chống lại.
“A Thái, ta thích nàng!” Tử Tam nắm chặt thời gian thổ lộ với Thượng
Quan Vũ Như, hắn không muốn chết mà trong lòng vẫn hoài tiếc nuối.
Nhưng rốt cuộc vẫn còn gì đó ngường ngượng, có lẽ là do quá vội vàng hấp
tấp.
Thượng Quan Vũ Như đang tập trung tinh thần đánh nhau, vừa nghe một
câu như vậy đã lảo đảo, suýt chút nữa ngã thẳng xuống đất.
“Đừng có kêu ta là A Thái!” Thượng Quan Vũ Như cũng không biết rốt
cuộc trái tim mình đang muốn gì, nhưng trước khi chết nghe người ta nói
thích mình cũng là loại chuyện rất vi diệu…nàng cũng rất vui mừng.
Tử Tam nghe lời Thượng Quan Vũ Như, lập tiếc biết sửa sai: “Thượng
Quan Vũ Như…”
“Không, Tiểu Vũ!” Tử Tam nói: “Tiểu Vũ, ta thích nàng!”
Cái tên Tiểu Vũ này còn hay hơn cả A Thái với Thượng Quan Vũ Như…
Thượng Quan Vũ Như cảm thấy như vậy, mà Tử Tam là người đầu tiên gọi,
lại trong thời điểm vi diệu đến thế…
Thượng Quan Vũ Như vừa nghĩ đến mặt đã hơi đo đỏ.
Tử Tam còn bồi thêm: “Tiểu Vũ, ta thích nàng! Nàng có thích ta không?”
“Ta…” Thượng Quan Vũ Như đỏ mặt không biết nói gì cho phải.
Nàng chỉ mong Tử Tam không thấy mặt mình đỏ, mong hắn nghĩ do lửa
hun nóng —— nàng hoàn toàn quên bây giờ mình đang trong lốt phượng
hoàng, căn bản không thể thấy mặt nàng đỏ.
Tuy Tử Tam không thấy nàng đỏ mặt, nhưng lại nghe nàng ấp a ấp úng.
Phượng hoàng không phải là loài sinh vật nhân từ, nhất định sẽ không vì lo
lắng hắn tổn thượng mà ấp a ấp úng từ chối thế kia. Nàng ấp a ấp úng, chỉ
có thể nói nàng đang xấu hổ!
Tử Tam cười hì hì nói: “Thật ra nàng cũng thích ta, đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.