HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 300

Đản Hoàng Tô gãi gãi đầu, lấy khăn choàng cổ ra: “Đây là quà của ta, chỉ
thêm vào ấm áp.”
“Đa tạ.” Ngao Ngưng Vận nhận lấy.
“Tiểu Bạch…” Tử Phủ Đế Quân muốn nói lại thôi.
Ngao Ngưng Vận bĩu môi: “Nước Long Diên Hương chứ gì.”
Tử Phủ Đế Quân hơi ngại: “Ta cũng biết ép nước Long Diên Hương không
dễ, nhưng…”
“Ta biết rồi.” Ngao Ngưng Vận thở dài: “Lúc ngươi tặng chiếc thảm này ta
đã thấy ngươi muốn nước Long Diên Hương kia bao nhiêu, làm sao ta có
thể để ngươi thất vọng được.”
“Cái thảm này mạnh lắm hay sao?” Đản Hoàng Tô tò mò hỏi.
“Thêm vào ba ngàn năm tu vi, ngươi nói thử xem?” Ngao Ngưng Vận
không đáp hỏi lại.
Ngay cả một đời Phong Tiểu Ngũ cũng chỉ có thể sống mới ba ngàn năm
mà thôi!
Nhưng mà lúc ở dục vọng chi uyên hắn đã tổn thất rất nhiều pháp lực, bây
giờ lại đổ nhiều pháp lực vào cái thảm này như vậy…Đản Hoàng Tô lo lắng
nhìn Tử Phủ Đế Quân.
“Ta đi làm nước Long Diên Hương cho các ngươi.” Ngao Ngưng Vận cáo
từ.
Đản Hoàng Tô cọ cọ Tử Phủ Đế Quân: “Thật ra em biến thành người muộn
chút cũng đâu có sao, anh đừng lãng phí nhiều tu vi như vậy.”
“Ta cũng nên tặng quà mừng cho Tiểu Bạch.” Tử Phủ Đế Quân nói nhẹ như
không, không thừa nhận đây là vì nàng.
Đản Hoàng Tô chợt cảm thấy ấm áp, không biết nên nói gì.
Tử Phủ Đế Quân vuốt vuốt lông nàng: “Đợi nàng biến thành người, chúng
ta cũng thành thân, được không?”
Ơ, đây chính là câu nghi vấn chứ không phải câu cầu khiến!
Đản Hoàng Tô hơi ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.