HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 317

từng trận, trong miệng đầu lâu đột ngột nhả ra máu loãng, giống như trút
trận mưa xối xả xuống, trong sơn động chợt dính đầy máu.
“Máu đen đó thật sự bẩn thỉu! Ngươi rất giống với lão tử nhà ngươi, luôn
dùng những vật âm tà như vậy!” Tử Phủ Đế Quân nhíu mày, thêm một lớp
kết giới cho Đản Hoàng Tô, thoắt một cái, Đản Hoàng Tô như bị bỏ vào
thùng đựng hàng, không nhìn thấy gì nữa.
Lam Dực nghe hắn nói lại bật cười: “Chúng ta là ma tộc, ngươi muốn ma
tộc dùng cái gì? Thần chú đại từ đại bi?”
“Trời sinh ngươi là ma tộc, cho nên không có chuyện mất khống chế mà
đọa ma, chẳng qua khác với thần tiên ở khí tức mà thôi.” Tử Phủ Đế Quân
nhếch môi: “Cho nên ngươi đừng lấy cớ.”
“Nhưng nếu ngươi muốn nói gần mực thì đen ta có thể hiểu được.” Tử Phủ
Đế Quân vừa nói vừa không ngừng tung ra tử khí, dần dần vây bọc toàn bộ
máu đen, chầm chậm ép lại thành một hình cầu lơ lửng, cuối cùng lại trở
thành trạng thái cúc áo như ban đầu, rơi xuống lòng bàn tay Tử Phủ Đế
Quân.
“Thứ này vẫn nên hủy đi thì hơn!” Tử Phủ Đế Quân dùng sức bóp nát.
Lam Dực nở nụ cười quỷ dị, chợt nghe “soạt” một tiếng, cúc áo nổ tung, Tử
Phủ Đế Quân bị…xối ướt đẫm.
“Không đánh nữa, ta nhận thua.” Lam Dực gian giảo dừng tay.
Tử Phủ Đế Quân bị xối đến giận dữ, đang chuẩn bị đánh Lam Dực một trận
cho ra trò thì đối phương lại cố ý nhận thua, mà đánh một người đã chủ
động nhận thua…Tử Phủ Đế Quân không thể mất mặt làm vậy được.
“Đi thôi!” Tử Phủ Đế Quân nổi giận đùng đùng bỏ kết giới, nắm tay Đản
Hoàng Tô muốn đi.
“Khoan…” Đản Hoàng Tô níu Tử Phủ Đế Quân lại nhìn nhìn Lam Dực:
“Nếu ngươi muốn chúng ta vẫn có thể làm bạn, ta sẽ cố gắng không sợ
ngươi nữa, chỉ là…”
Đản Hoàng Tô nhấn mạnh: “Ta đã có Tử Phủ Đế Quân rồi, cho nên xin
ngươi đừng bao giờ nhắc tới loại quan hệ đó nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.