HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 47

Đản Hoàng Tô hận, suy nghĩ xuất hiện đầu tiên sau khi được Tử Tam xách
lên đó chính là —— chả nhẽ bát tự của nàng với cái bể tắm này không hợp?
Hai lần đều chết dưới tay nó là sao!
Tử Tam lắc lắc Đản Hoàng Tô: “Sao mi lại rớt vô đó?”
Tại ngươi chứ tại ai! Đản Hoàng Tô hung hang trừng mắt nhìn Tử Tam, cả
người run lên.
“Ồ, lạnh?” Tử Tam không tiếc bộ âu phục, ôm Đản Hoàng Tô vào lòng.
Đản Hoàng Tô giãy dụa, nàng không thích tiếp xúc với người khác phái, cơ
thể cứ thế mà tự nhiên kháng cự.
“Buông nàng ra!” Giọng Tử Phủ Đế Quân đột ngột vang lên, u ám thô bạo
chưa từng có.
Tử Tam thả lỏng tay theo bản năng, Đản Hoàng Tô rơi tự do.
Ôi cuộc sống đau thương đến thế! Đản Hoàng Tô nhắm mắt.
Nhưng không hề có cảm giác đau đớn như Đản Hoàng Tô dự liệu, nàng
được một bàn tay ấm áp mạnh mẽ đỡ lấy.
Rồi sau đó nàng được nâng lên, nằm gọn trong tay người nào đó.
Đản Hoàng Tô ti hí mắt nhòm nhòm, vừa lúc nhìn thẳng vào đôi ngươi sâu
thẳm của Tử Phủ Đế Quân.
Đột nhiên tim Đản Hoàng Tô đập ‘thịch’ một cái, vội vàng dời tầm mắt
sang chỗ khác.
“Sao ta vừa đi có một lúc mà nàng lại để mình thành như vậy.” Tử Phủ Đế
Quân thở dài, cũng giống như Tử Tam, không hề xót bộ quần áo xa hoa
sang trọng của mình, cứ thế mà ôm Đản Hoàng Tô vào lòng ủ ấm.
Bởi vì cảm giác kỳ lạ đột ngột trong lòng vừa phát sinh kia, Đản Hoàng Tô
hơi đờ người ra, đợi đến lúc nàng giật mình phản ứng lại thì đã được Tử
Phủ Đế Quân ôm gọn vào lòng.
Sau đó, Đản Hoàng Tô phát hiện mình không hề có bất kỳ kháng cự sinh lý
nào với Tử Phủ Đế Quân.
Đản Hoàng Tô nhớ ra, kỳ thật hai ngày nay nàng vô cùng gần gũi thân thiết
với Tử Phủ Đế Quân, thậm chí nàng còn chủ động nhảy lên người Tử Phủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.